Thứ Năm, 26 tháng 7, 2012

Những mối tình đã qua

Tác giả: Fang.2F

Lâu lâu mình chưa viết cái gì, mấy hôm rồi rỗi, có viết mấy bài chém gió, post lên mời anh em ném gạch.

Bài viết này mình đã đăng trên diễn đàn trường, vì là chém gió với các bạn sinh viên, nên xưng anh. Mọi người thông cảm nhá !
Đọc thêm »

Thứ Tư, 25 tháng 7, 2012

Say nắng gia sư của em trai Update (20/8/2012->28/8/2012)

Tác giả : wuwu123

Update ngày 20/08/2012: thứ hai , ngày thứ 21 yêu nhau
Nếu 49 ngày thì mình còn 28 ngày nữa…
Sáng hôm nay là ngày mình đi học và em gia sư cũng ở dưới quê lên. Học kì này mình đăng kí học buổi sáng và buối chiều tối mình sẽ đi dạy thêm, nếu mình được nhận. Chiều hôm nay mình có hẹn với chị ở trung tâm dạy kèm, mình sẽ nhận giấy giới thiệu, nộp % rồi có lớp dạy.
Đọc thêm »

Say nắng gia sư của em trai Update (1/8/2012->18/8/2012)

Tác giả : wuwu123

Update ngày 01/08/2012: thứ tư : ngày thứ 3 làm người yêu.

Sáng này mình thức dậy, có tin nhắn như mọi ngày của em gia sư, thêm đó là tin nhắn của thằng HA, chửi bậy bạ. Mình chẳng thèm quan tâm nó, chẳng thể để nó làm nhiễu tâm trí của mình nữa. Em gia sư giờ chắc đang trong lớp học.
Đọc thêm »

[Kể lại 1 câu chuyện] Đặt tên là "CƠN MƯA NGANG QUA"

Tác giả:tungtuyetnhan

"Đây là một câu chuyện có thật của mình...
Mình cũng ko biết phải nói thế nào về câu chuyện này nữa...thực sự với mình nó giống như 1 giấc mơ...nếu có thời gian, hãy đọc và chia sẻ cùng mình!"
Đọc thêm »

Say nắng gia sư của em trai Update (21/7/2012->31/7/2012)

Tác giả : wuwu123

Update ngày 21/07/2012
- 1 vozer tặng làm clip đêm chơ vơ , mình ko biết ai làm , thông cảm
youtube.com/watch?v=9Y2Yd_6pzy4
Đọc thêm »

Say nắng gia sư của em trai ( Mở đầu->20/7/2012 )

Tác giả : wuwu123

LƯU Ý: KHI MỌI NGƯỜI ĐỌC CÂU CHUYỆN Ở DƯỚI, NGHĨ ĐƠN GIẢN LÀ 1 CÂU TRUYỆN, ĐƯỢC AI ĐÓ NGHĨ RA, KỂ LẠI, ĐỪNG QUÁ LĂN TĂN, NẾU ĐỌC, HIỂU, TỐT BỤNG. THÌ CHO LỜI KHUYÊN , GÓP Ý, MÌNH HIỂU LÀ NÓ KHÓ TIN, VÀ VÌ VẬY, NÊN ĐỪNG TIN, NGHĨ ĐƠN GIẢN LÀ MÙA HÈ, CÓ THỨ ĐỌC GIẢI TRÍ, ĐƠN GIẢN VẬY THÔI. CÁC BẠN ĐỪNG HỎI MÌNH, LÀ THẬT HAY GIẢ, VÌ MÌNH NÓI, CÁC BẠN SẼ KO TIN, NÊN KO TIN, THÌ KO TIN, ĐỌC CHO VUI THÔI . OKIE??
Đọc thêm »

Chuyện tình zồng...! ( Phần 7 ) Hết

Tác giả:dragon6228891

Chap 41: Niềm vui nho nhỏ.

Tim đập rộn ràng em chờ nàng đi đến , nhưng rồi bỗng dưng em cũng cảm thấy hơi lo sợ, dù gì em cũng chỉ là thằng con trai thân cô thế cô ở một mình, chẳng may trong giây phút thăng hoa nào đó mà nàng ức hiếp , thì em lấy gì để mà chống… cự, nhưng mà thôi nếu mình mà già yếu, không phản kháng lại được thì cũng đành nằm im mà hưởng thụ vậy. Đầu đang lo âu, mặt cười nham hiểm thì em nghe thây tiếng gõ cửa liền bước ra :
Đọc thêm »

Chuyện tình zồng...! ( Phần 6 )

Tác giả:dragon6228891

Chap 34: Hai lúa đi Thủ Đô.

Vâng hai thằng đi cùng em là Quân và Tuấn , hai đứa nó đều chơi với em từ nhỏ, thằng Quân ngố thì có khôn hơn thằng Tuấn đần một chút là vì thế này:
Đọc thêm »

Chuyện tình zồng...! ( Phần 5 )

Tác giả:dragon6228891

Nói xong lão đi ra, còn em ngồi co ro dưới cái bóng đèn vàng hắt qua hắt lại , cầm bút viết vài dòng khai lan man. Đại ý em cũng chỉ khai rằng có thù với thằng Minh và gặp nó để trả thù. Một lúc sau thì lão quay lại cầm giấy đọc có vẻ không ưng :
Đọc thêm »

Chuyện tình zồng...! ( Phần 4 )

Tác giả:dragon6228891

Những ngày sau đó với em thật tuyệt vời, hai đứa cứ quấn lấy nhau. Từ một thằng học sinh nghịch ngợm, thường xuyên bị ghi sổ đầu bài. Bỗng chốc ngoan như bụt vậy. Vào lớp học chăm chỉ, chép bài để gặp Lan khoe rằng “ chữ anh đã đẹp lên nhiều rồi”. Về nhà nghe lời Mẹ phụ giúp công việc gia đình, tối thì học bài đến 10h rồi đi ngủ. Những lần về nhà cứ yêu đời đến phát lạ, nên Mẹ cũng hiểu thầm rằng, con trai của Mẹ đã yêu.
Đọc thêm »

Chuyện tình zồng...! ( Phần 3 )

Tác giả:dragon6228891

Phi nhìn chằm chằm vào mắt em, tỏ vẻ ý không muốn đi xa hơn. Nhưng với kinh nghiệm bản thân, ánh mắt đó chả nghĩa lí gì khi hai đứa đang trọng tình trạng này. Em ngồi vùng dậy rồi đè lại Phi, đôi tay mạnh bạo hơn bao giờ hết, cầm đùi của Phi em giật tụt lại phía sau, úp mặt vào ngực Phi định hôn và tháo chiếc áo trong ra thì một lần nữa, Phi rùng mình giật giật lấy tay đẩy em ra và không muốn. Trong đầu em lúc này đã xuất hiện suy nghĩ có vẻ mọi thứ không đuợc ổn, nếu tiếp tục có lẽ chỉ nhận lấy được sự phản kháng, hơn nữa lúc này đôi kia có vẻ đã chiến đấu xong, nếu “ vui mồm” Phi la lên là thì em chẳng còn mặt mũi nào nữa.
Đọc thêm »

Chuyện tình zồng...! ( Phần 2 )

Tác giả:dragon6228891

Bất chợt tay Huyền xoa lên gần vết thương, rồi hai đứa nhìn vào mắt nhau dưng dưng và rên rên, tay em ôm lấy Huyền rồi cố tình kéo vào gần chiếc vòi hoa sen đang xả nước. Trong lúc ướt át đó Huyền ưỡn môi lên hôn em đầy khiêu khích. Em từ từ luồn xuống dưới lột chiếc áo phông trắng in hình con thỏ của Huyền, đôi bàn tay khéo léo tiếp tục kéo chiếc séc quần xuống. Trong lúc này người hai đứa trao cho nhau nụ hôn nhau kiểu Pháp, và em bắt đầu chủ động đẩy nhanh tiến độ kiểu Mỹ. Xoạcccccc cùng một lúc em kéo cả chiếc quần bên trong. Đôi bàn tay ướt át thò xuống dưới....các tia nước bắn đều lên vòm ngực Huyền , và em ngục mặt xuống hôn lên chúng. Huyền bất ngờ quay người lại đẩy em dựa vào tường, từ từ hôn xuống cằm rồi ngực em... rồi .... ưm ưm ...
…………..Em kéo đầu Huyền lên và hôn vào mang tai … rồi thò tay xuống dưới cầm vào cái ấy… rồi từ đấy… ấy ấy ấy…. và nó là thế đấy...
Đọc thêm »

Chuyện tình zồng...! ( Phần 1 )

Tác giả:dragon6228891

Phần I : Là những cuộc tình mây mưa bao gồm từ chap 1 đến chap 18.

- Về phần này hãy đảm bảo bạn là 18+.

Nội dung bao gồm:
- Hài,hành động, tâm lí, xếp hình..vv
- Link các cháp thì các bạn kéo xuống dưới nó kéo dài đến page 2.
- Phần này mình không khuyến khích những thanh niên ăn chay đọc. Câu truyện mang tính chất tả thực, nhớ cân nhắc kĩ vì nó rất là bựa, mình khuyên các bạn nên bắt đầu đọc từ cháp 19.
Đọc thêm »

[Game Online] Chuyện tình 05 năm trước...( Phần 6 ) Hết

Tác giả: SieuNooB

CHAP 22: Khó hiểu

Cuộc sống không việc gì có thể biết trước, hãy học cách chấp nhận sự thật, dù mình có là người thất bại đi chăng nữa. Xin mượn một câu nói của nghệ sĩ Thành Lộc: "Đừng nên trốn tránh hay đối đầu với nỗi đau, mà hãy đễ nó xuyên qua mình và hãy thưởng thức một cách trọn vẹn và xem đây như một món quá của thượng đế"...
Đọc thêm »

[Game Online] Chuyện tình 05 năm trước...( Phần 5 )

Tác giả: SieuNooB

CHAP 19: Tình cũ

Tay nó mò mẫm tìm cái điện thoại đang reo inh ỏi, miệng nó nói trong ngáy ngủ: "Mới sáng sớm"

- "Alo"
Đọc thêm »

[Game Online] Chuyện tình 05 năm trước...( Phần 4 )

Tác giả: SieuNooB

CHAP 15: Tháng lương đầu tiên

Đến một lúc nào đó, chúng ta sẽ phải thôi dựa dẫm, phải tự đứng lên bằng đôi chân của chính mình và tiếp tục bước đi trên con đường chông gai của cuộc sống, như chú chim non đã đủ lông đủ cánh, phải rời bỏ tổ để thoả sức chao lượn trên bầu trời xanh...
Đọc thêm »

[Game Online] Chuyện tình 05 năm trước...( Phần 3 )

Tác giả: SieuNooB

CHAP 11: Gợn sóng

Sau hôm đó, tôi cũng không dám đá dụng gì đến chuyện ấy nữa, em vẫn như trước, vui vẻ và ngang bướng, nhưng dạo này em ít khi nào nói về gia đình... Chúng tôi đôi khi cũng cãi vả, cũng giận hờn vu vơ, nhưng chưa bao giờ giận quá 4 ngày cả. Thời gian cứ êm đềm trôi qua, tối tối thì bọn tôi đi tô tượng, lúc đồng ken vừa ra, ai ai cũng đổ xô đi tô để làm heo đất, 1 tuần có khi đi 6 ngày, phòng em toàn là tượng của 02 đứa, không thì cá viên chiên, lượn lờ Phú Mỹ Hưng, ăn vặt Hồ Con Rùa, chè Võ Văn Tần, ... nói chung là nghe đâu lạ lạ cũng ghé qua xem thử
Đọc thêm »

[Game Online] Chuyện tình 05 năm trước...( Phần 2 )

Tác giả: SieuNooB

Tôi mặc kệ, coi như là chả nghe thấy gì. Chém gió một lúc lấy cớ mua nước cho cả đám, chứ thật ra cũng muốn đi xa xa cái bọn này, ngồi lâu chút là tôi điên lên lại gây chuyện, đứng dậy đi lại mua 4 trái dừa của bà bán hàng rong, xong xui, đang lửng thửng đi gần đến bọn nó thì gặp ông Tây muốn hỏi đường về Nguyễn Trung Trực, vận dụng tất cả nội công tiếng anh, tôi vừa nói, vừa chỉ, và thế là ông ta cũng hiểu.
Đọc thêm »

Thứ Ba, 24 tháng 7, 2012

[Game Online] Chuyện tình 05 năm trước...( Phần 1 )

Tác giả: SieuNooB

CHAP 01: Audition - Tình cờ

Xuất thân từ một gia đình tuy không phải là kiểu mẫu, nhưng cũng thuộc dạng trí thức, ba mẹ làm nhà nước, tôi sinh ra và lớn lên chỉ toàn HỌC VÀ HỌC , nhà tôi khi xưa rất nghèo, ba mẹ tảo tần, chắt chiu từng đồng lo cho tôi ăn học, cố gắng xây dựng gia đình, nên hoàn cảnh hiện tại nói chung cũng đủ ăn đủ mặt.
Đọc thêm »

Những mối tình đã qua

Tác giả: Fang.2F

Part I: Mối tình đầu

Hồi ấy anh còn bé lắm, đâu như mới 5 tuổi, học mẫu giáo làng.
Anh thích một cô bé học cùng lớp. Cô bé hay mặc chiếc váy màu hồng, có thắt nơ, đi đôi giày cũng màu hồng, trông xinh cực. Cô bé có đôi mắt sáng, hai bím tóc xinh xinh, đôi má bụ bẫm, nhìn thích lắm, chỉ muốn cắn thôi.
Ấy thế mà anh cắn thật. Các bạn thông cảm, tí tuổi đầu, đã biết cái gì, thích thì làm thôi. Con bé khóc òa lên rồi chạy lại mách cô giáo:
- Hu hu....Cô ơi bạn Chi bạn ý cắn con
Cô nhìn đôi má hồng hồng của bạn ý còn in rõ rành rành vết tích hai hàm răng của anh, thế rồi hầm hầm chạy về phía anh, đét cho 2 đét vào mông rồi bắt anh đứng góc lớp.
Anh là anh từ bé đã cực lực phản đối chuyện dùng vũ lực để giáo dục trẻ nhỏ. Để biểu hiện sự bất bình của mình với phương pháp phi giáo dục này, anh khóc. Khóc hết nước mắt, khóc không biết trời đất là gì.
Mấy cô giáo lớp khác nghe tiếng khóc kinh quá, chạy sang xem, cô giáo anh xấu hổ quá, mới lấy kẹo bích quy ra dỗ anh.
Anh thì báu gì mấy cái đồ trẻ con ấy, biết vậy thôi, nhưng mà anh vẫn cầm lấy để cô vui lòng, rồi sau chán chả buồn khóc nữa, anh ra chơi đồ hàng với mấy bạn nữ.
Cô bé kia thấy anh chạy ra, tưởng bị cắn phát nữa, bèn ngồi tránh anh cho thật xa. Anh chả thèm, lấy kẹo bích quy ra ăn. Kẹo ngày xưa tốt thật, ăn cứ ngon ngon là. Con bé thấy anh ăn thèm quá, xán lại gần, nhìn anh với ánh mắt thèm thuồng đắm đuối, anh kệ, ăn tiếp.
Cuối cùng nhìn con bé cứ ngẩn mặt ra, anh cũng thương, tay còn cầm mấy cái kẹo, xòe ra cho nó. Con bé nhận lấy rồi ăn ngon lành.
Nhân lúc nó không để ý, anh nhảy vào cắn phát nữa. Con bé mếu máo định khóc, anh dằn mặt:
- Khóc thì trả kẹo đây.
Thế là nín thin không khóc nữa.
Chẹp, từ buổi ấy, cứ mỗi lần đi học là anh lạy cạy tủ của bố ăn trộm kẹo mang đi, được đâu khoảng 1 tuần, anh chán chả buồn cắn nữa.
Vậy là hết mối tình mẫu giáo !
Đọc thêm »

[Love Story 100%] Trớ trêu.....

Tác giả: boyb4by

Tôi và em quen nhau qua 1 người bạn giới thiệu , lúc đầu tôi cũng đã để ý em và thầm thương nhớ trộm em . Tôi và em học chung trường (Cao đẳng Công Thương các bác ạ ), em học lớp Dệt , tôi học IT , năm 1 và năm 2 lớp tôi và lớp em vô tình được sắp cạnh nhau , trong lòng tôi mừng lắm , có lẽ ông trời đang cho mình cơ hội được tìm hiểu em và làm quen em
Một lần tình cờ , đang giờ tan học, tôi dẫn xe ra và chuẩn bị đi về phòng như mọi ngày , bất chợt tôi cũng thấy em đang chuẩn bị về , sẵn có thằng bạn bên cạnh, tôi mới nói " ê, mày rủ 2 con kia đi uống cafe được ko? tao cá mày đó?" Bạn tôi: "Trời , mày thua tao chắc , 2 đứa đó là bạn cấp 3 tao đó, mày đi không? Tao rủ!" , tôi nói :" Ok, mày rủ đi, rồi tao trả chầu này", "Ok!"
Thằng bạn tôi kêu và 2 đứa nó cũng chịu đi , thế là 4 đứa đi uống nước , tình cảm tôi bắt đầu nảy nở từ đây!
Chúng tôi kéo vào quán Đồng Xanh (Q9 các bác ạ) , thằng bạn tôi và nhỏ bạn nó thì nói chuyện huyên thuyên, riêng chỉ có tôi và em cứ lâu lâu nhìn trộm nhau, rồi cười duyên 1 cái (ôi sao mà nhìn nụ cười e dễ thương đến như vậy,tôi như người mất hồn) , tôi và em cũng có nói dăm ba câu, nhưng có lẽ do mới bit nhau, nên em còn e ngại và dè dặt với tôi, sau chầu nước đó , bạn tôi có đề nghị cho số dt , em nói là không có xài dt , hjx hjx, lòng buồn hơn bao giờ hết , có lẽ là em không muốn quen tôi nên tôi hiểu lý do này , thằng bạn tôi mới nói : "Chiều nay nếu rảnh đi karaoke đi" , nó quay sang 2 đứa kia nói, tôi cũng nói "Dạo này đầu óc căng thẳng quá, thui thì chiều nay nếu rảnh 2 bạn đi hót cho zui" , em và nhỏ kia lưỡng lự một hồi, cuối cùng cũng đồng ý , ây dza , hy vọng và hy vọng.........
Chiều đến , thằng bạn tôi mới nt phán 1 câu " chieu nay tao ban roi, de tao goi 2 tui no hen hom khac cung dc" , "ô cái dix,moạ, quần áo ủi láng o, chỉ chờ đi chơi thôi mà giờ nó cancel, biết làm sau đây , mới biết 2 đứa nó mà giờ di 1 mình biết nói gì đây, thôi thì cancel cho rồi , tốn tiền..." , tôi móc dt ra và gọi đến nhỏ bạn của e và cancel , "thôi thì hẹn vào dịp khác há" , "Uh, dịp khác"
Đọc thêm »

[Truyện] : Lỡ Tay Chạm Ngực Con Gái.

Người dịch: Trang Hạ

Có lẽ rất nhiều người đã gặp phải trường hợp này
đang nói chuyện với bạn vô ý tay vung phải ngực cô đứng đằng trước hay bên cạnh nói chung thì có thể tha thứ được, ai chả biết mình ko cố tình.
Đọc thêm »

Nocturne-1 kí ức đẹp ( Phần 2 ) Hết

Tác giả:iloveviu

Chap 21

Sắp đến tết dương rồi, qua tết dương là còn 7 tháng nữa là đến ngày lên thớt, cũng không vội lắm, kiến thức 12 cũng học gần song cả rồi, tháng 2 là bắt đầu có thể ngồi luyện đề, đôi lúc cũng đưa đề đại học ra làm thử nhưng nhiều câu phải bỏ vì chưa học đến nên ức chế quá, đâm ra định hướng cứ học đên đâu thì chắc đến đó là tốt nhất, sau này khỏi phải ngó lại.
Đọc thêm »

Nocturne-1 kí ức đẹp ( Phần 1 )

Tác giả:iloveviu

Một kỉ niệm đã khắc sâu mãi trong kí ức, 1 kỉ niệm về thời học sinh của mình.
.........
Đứng trước những ngã rẽ cuộc đời, đứng trước tương lai hiện hữu về 1 cuộc sống tự lực mưu sinh, mới biết rõ thế nào là yêu, thế nào là hận thù, là tình bạn, tình cảm gia đình quý giá và cuộc sống khắc nghiệt đến nhường nào.
.........
Đọc thêm »

Tự truyện : Cuộc trả thù của 1 thằng điên tình !

Tác giả:silver.love

"Nếu em không trân trọng tình cảm của anh, thì để anh dành nó cho bạn em vậy."

Mọi người , bạn bè mình đều nói mình bị điên tình rồi, mình bị hấp rồi, mình độc ác , mình là thằng đểu. Ừh, thì đểu, thì ác, mình sẽ chứng tỏ cho gấu biết , mình ác thế nào.
Đây là 1 câu chuyện có thật ,kể live từng ngày cho anh em theo dõi công cuộc trả thù của 1 thằng điên tình, chính là mình, 1 nạn nhân trong vụ bê bối tình yêu ấy.
Đọc thêm »

Em gái Hà Nội ở Sài Gòn

Tác giả : 4thJulyRain

Chap 1:

Chuyến đi lần này, tôi dự định sẽ thay đổi không ít thì nhiều, phần đời còn lại của mình.

Một thằng đàn ông ba mươi tuổi, tay trắng, đen đủi, chỉ được mỗi cái đẹp trai. Có thể nói, cuộc đời tôi kể thêm cả thất bại kinh doanh vừa rồi là đủ chuẩn để được gọi là một thất bại to lớn. Tôi mở một nhà hàng ăn uống ở thành phố Hà Nội nhưng mọi chuyển chẳng đi đến đâu, tôi đóng cửa nhà hàng, nhưng đó chưa phải là phần tệ nhất. Bạn gái bỏ tôi đi theo một thằng đẹp trai hơn tôi, khoai khủng hơn tôi, lò xo cũng cứng hơn tôi và có nhiều tiền để mua đất cho cô ta cạp hơn tôi sau 6 năm yêu nhau tha thiết. Trong phút chốc, tôi chẳng còn lại thứ gì cả.
Đọc thêm »

Công Đạt 1 huyền thoại kua gái của Voz

Tác giả:Công Đạt

Trích:
mối tình đầu thì ko có j` đặc biệt, kể mối tình thứ N được không
Mình quen em từ hồi cấp 2 cơ, kém mình 1 tuổi, đi học đàn thế là quen nhau, hồi đấy thì con nít chả nghĩ đến yêu đương j` đâu, ai lại 1 tuần đi học mỗi chiều thứ 7, chủ nhật thôi, mà tuần nào em ý cũng mang truyện dragon ball cho mình đều đặn như vắt chanh. (ngày đấy xuất bản lại bộ đó 1 tuần ra 3 cuốn, mà cuốn nào em ý cũng mua).
Đọc thêm »

[ khẩn cấp] nữa đêm gấu cầm dao

Tác giả: binbon

Các bác giúp e với ạ, hiện tại là e hoảng quá...bác nào bít e cũng đừng chửi hay trù ẻo e nha..tội nghiệp e

tối hồi hôm (20-2-1012)..có ít tiền trong túi với lại cũng đang chán mới rủ gấu đi chơi, dạo dạo phố phường, lên chợ đêm hạnh đông tây ngắm đồ rồi về. Hứng lên rủ gấu vào khách sạn ngủ, e với gấu quen nhau lâu rồi nên e sẽ k kể đến chiện xh vì chiện đó là bình thường như nhu cầu rồi
Đọc thêm »

Chuyện quân đội

Tác giả : kid1942i

EM VIẾT BÀI NÀY KO NHẰM LÀM CÁC BÁC NẢN, CỨ ĐI NVQS ĐI. RẤT VUI
Chap 1
Em đóng ở công binh. Phải nói rằng 3 tháng tân binh là ba tháng nhớ mãi trong cuộc đời. Sơ sơ về cái bữa ăn nhé
đệch bà.nhìn là đã thấy ngáp mẹ rồi. Một phần rau muống luộc.2 khúc cá kho mà đ' biết là nó kho kiểu gì mà thấy toàn gia vị, mùi thì khó chịu bỏ vợ. Một nồi canh bí đao to đùng. Mà bí đao xắt lát vừa dày vừa to. Hôm đấy bỏ ăn.
TƯởng hôm sau đc cải thiện, ngờ đâu... ôi thôi...lại rau luộc vs canh bí...nản toàn tập.
CHén thằng nào thằng đấy rửa, mà rửa bẩn vl các bác ạ. ko có xà bong.
lại cái chuyện đi ngủ. 9h30 nằm trên giường rồi. Đêm đầu tiên. Thằng đại đội trưởng (C trưởng) lê một cái cây từ đầu phòng đến cuối phòng, thằng nào ko mắc màn là y như rằng ăn đập...vì ngủ chưa quen cái giờ gà lên chuồng đó nên rầm rì nói chuyện. thằng c trưởng ở đâu lù lù tới phang một gậy.Ôi mẹ ơi...cứ gọi là miêng cười buốt giá..
Kể chuyện gấp nội vụ ms hay.. Lúc đầu vào ngưỡng mộ mấy anh tiểu trưởng vcl (A trưởng), thế đ' nào mà gấp đc cái nội vụ đẹp như thế....cái màn tập gấp nội vụ thiệt là gian khó. Nội vụ vuông vắn,cái chăn thì mềm nữa. loay hay mãi ms gấp đc nhưng nhìn như cái bánh cuốn ấy..
Rồi dần dần cũng quen
Đọc thêm »

[Truyện kể] Chuyện sinh viên - kiếp cave

Tác giả: Mr Xoay

Bất chợt hôm nay, ngồi lục lại trong đống nhạc mình viết, có 1 bài hát mang tên ” Kiếp cave “, ký ức chợt hiện về, 1 cô pé non nớt, mới tí tuổi đầu mà đã làm cái nghề này ………….. Lời thoại thì mình nhớ mang máng rồi viết vào, chứ ko nhớ rõ, nhưng nội dung câu chuyện thì vẫn vậy nhé …….. thôi viết đây !
Đọc thêm »

VỢ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI ( Phần 5 ) Hết

Tác giả : caycodai

Đã hơn 10 giờ rồi mà vợ tôi vẫn chưa về. Ruột gan tôi nóng như lửa đốt. Ko biết có điều gì xảy ra với vợi tôi ko nữa. Cái đầu tôi như muốn nổ tung. Tôi lao ra khỏi nhà, lái con SANTAFEB đi tìm vợ.
- A lô… anh… Lâm à?
- Cậu lại say rượu rồi à? Tôi đang bận, ko có thời giờ đâu!
- Anh… bận gì?... Ko mau đến… khách sạn… mà bắt… vợ về… Em nhìn… thấy… chị ấy đang… cùng… thằng nhãi nào… vào…
- Alô… alô… Vợ anh đang ở đâu? Alo… alo…. – Cậu Đức say mềm và chẳng kịp nói cho tôi biết giờ cô vợ tôi đang ở trong cái khách sạn đáng chết nào. Tôi điên cuồng lái xe, lao vào khắp các khách sạn trong thành phố nhưng đều bất lực. Tôi trở về nhà khi đã 12 giờ đêm.
Đọc thêm »

VỢ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI ( Phần 4 )

Tác giả : caycodai

Hí hửng từ trong bồn tắm ra, với ý nghĩ hôm nay cô ấy ko trốn đc tôi đâu. Nhưng vừa ra đến giường đã thấy cô ấy ngủ rồi. Tôi trèo lên giường, khẽ đưa tay gạt mấy lọn tóc rối của cô ấy, rồi nhẹ nhàng lứơt tay trên đôi má ửng hồng của cô ấy. Rõ ràng là cô ấy cảm nhận đc tất cả mà. Rồi khi bàn tay lướt đến đôi môi hồng tôi cúi đầu hôn nhẹ lên đó một nụ hôn phớt qua môi. Đôi tay cô ấy khẽ nhúc nhích. Hì, cam đoan là cô vợ tôi giả vờ ngủ rồi. Tôi hắng giọng.
Đọc thêm »

VỢ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI ( Phần 3 )

Tác giả : caycodai

Tôi muốn giữ lấy cô ấy, nhưng bà Thanh đã ném ánh mắt giận giữ vào tôi:
- Cậu Lâm! Tôi nghĩ cậu là người tử tế nhưng hoá ra cậu cũng chỉ như bao thằng *** đểu khác. Tôi tưởng cậu hiền lành, tử tế, yêu con Thanh Trúc nhà tôi, ai dè cậu dám lừa gạt, dụ dỗ con Thanh Mai. Cậu là thằng *** má! Quân xấu xa! Thằng mất dậy!
Đọc thêm »

VỢ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI ( Phần 2 )

Tác giả : caycodai

Trên đường về tôi lại tạt qua quán “Khoảng Lặng”. Thực sự vì con bé Thanh Mai mà bây giờ tôi cần một khoảng lặng cho chính mình. Chỗ quen của con bé vẫn trống trơn chưa có người ngồi nhưng tôi cũng chẳng buồn ngồi vào. Tự dưng tôi thấy ghét cả cái chỗ ngồi đó, mặc dù cảnh thiên nhiên ngoài kia vẫn đẹp như dạo trước. Có lẽ tại giờ tôi vẫn còn đang giận con nhỏ đó.
Đọc thêm »

VỢ ƠI ANH BIẾT LỖI RỒI ( Phần 1 )

Tác giả : caycodai

Lời mở: Vợ ơi! Anh biết lỗi rồi. Bất kì ai cũng chẳng thể tránh nổi những lầm lỡ và hờn ghen ích kỉ khi yêu. Hãy thứ lỗi cho anh, lần này em nhé!
Đọc thêm »

Thứ Hai, 23 tháng 7, 2012

[Chuyện ma có thật] Quỷ cốt

Tác giả tuoitre123

kể cho các bạn nghe câu chuyện "quỷ cốt" có thật bắt nguồn trong chính dòng họ nhà mình. Qua đó hy vọng các bạn sẽ có cách giải quyết đúng đắn trong trường hợp tương tự chứ không mắc sai lầm như dòng họ nhà mình.
Đọc thêm »

Chuyện có thật - Họ nhà em bị vong ám

Tác giả : hpcacle

Em vốn định post vào thread chuyện lạ của em nhưng thấy nó dài quá nên em lập thread mới. Chuyện xảy ra với gia đình em cũng khá lâu, nay tự dưng em nhớ đến và kể lại cho các bác, đến bây giờ em vẫn sợ phải đi lên vùng cao, hoặc rừng rú, vì trong suy nghĩ của em ở trên đó rất nhiều cái kỳ lạ và huyễn hoặc. Em sẽ kể theo từng chuỗi những sự kiện mà họ nhà em đã gặp phải cho đến khi bên nhà em tìm được cách hoá giải những sự việc kì bí trên.
Đọc thêm »

Chuyện ma có thật: Tai nạn đáng ngờ.

Tác giả:caochithanhbackup

Chuyện này là chuyện chính bản thân mình đã gặp, mọi người tin hay không thì tùy. Cao Chí Thanh nay xưa nay đều tin vào khoa học nhưng có những chuyện xảy ra cho chính bản thân tôi làm tôi thật sự mất niềm tin vào kiến thức khoa học của mình.
Đọc thêm »

Những chuyện kì bí có thật: Quê em - Đất độc

Tác giả: Sylar_Gabriel

Gần đây có nhiều thớt của anh em về chuyện ma quỷ, tuy nhiên đa phần chỉ là anh em được nghe kể lại, hoặc chứng kiến nhưng mờ ảo hoặc mụ mị. Em suy nghĩ lung lắm, cuối cùng cũng quyết định viết ra những chuyện em từng gặp. Em xin khẳng định tất cả đều là người thật việc thật, nhân vật hiện còn sống, là họ hàng thân thiết của em và chỉ xảy ra ở 1 nơi - quê ngoại em, xã Ngọc Thụy - phường Long Biên - Hà Nội. Chuỗi chuyện em sắp kể ra sau đây có những chuyện em biết từ bé, có những chuyện em trực tiếp chứng kiến,và có cả những chuyện xảy ra khi mẹ em còn nhỏ; tạo thành 1 chuỗi những điều kì lạ, phủ lên trong tuổi thơ của em và người nhà em sự u ám của khu đất đấy. Các bác có thể tin, có thể không, em kể cũng chỉ để giãi bày, xin đừng ném gạch
Em muốn kể theo trình tự thời gian để các bác cùng hiểu tại sao em đặt tên thớt là Đất độc; nhưng em muốn kể câu chuyện này trước. Cách đây ít lâu tình cờ đọc được 1 chuyện liêu trai trên f17, em giật mình, vì những gì viết trong truyện là những gì đã xảy ra thực sự ở trong nhà ngoại em, và đó cũng là động lực thôi thúc em lập thớt này.
Đọc thêm »

Xin lỗi…! anh chỉ là thằng bán bánh giò

Nguồn : Sưu Tầm

Ngày thứ 1
_ Chị ơi, cho tôi 1 bịch bánh trán...
_ Dạ, có ngay!
_ Đừng cho khô....đừng cho trứng...chỉ bánh trán không thôi!
Đọc thêm »

Vì Anh ... "nghiện" Em rồi~!

Vì Anh ... "nghiện" Em rồi~! Tác giả : Shino™

nguồn : sưu tầm

10h đêm...

Đứa con gái ngập ngừng trước cửa một phòng hát ở Fantasic Bar. Mấy thằng bảo vệ đưa mắt nhìn nó từ đầu đến chân, cái nhìn lả lơi và chẳng mấy thiện cảm, chúng thì thầm với nhau :
Đọc thêm »

Truyện ma có thật: Bí mật kinh hoàng trong quán Net

Tác giả:caochithanhbackup

(DỰA THEO LỜI KỂ CỦA ANH TRẦN QUANG BẢO, CHỦ TIỆM NET "TORONTO" TẠI QUẬN 6).
Vào năm 2007, lúc ấy là thời điểm mạng internet ADSL bắt đầu phổ biến, cũng là lúc game online trở nên hút khách hơn là chat vì tốc độ cao của mạng ADSL đã thay thế cho mạng rùa bò dial up.Từ đó nhu cầu sử dụng internet để chơi game đã khiến cho các quán net game online lúc nào cũng đông khách nếu biết chiều khách và có dàn máy tốt, việc kinh doanh INTERNET tuy không thể làm giàu nhưng chí ít nó vừa nhàn, lại hái ra khá nhiều tiền nếu so với các ngành nghề khác.
Đọc thêm »

Cô em trà đá , 2 thằng gay , mẹ chồng nàng dâu và ông chú xấu số bên con bồ mất nết

Tác giả:TaiSaoLamThoCungBiBan

Trà đá !
Cái quán nho nhỏ , sơ sài dựng tạm ở mặt đường , xe cộ đi qua nườm nượp …ồn ào và bụi bặm …Ấy vậy mà đông lắm , lúc nào có việc đi qua vẫn phải gọi cốc trà đá nói chuyện với bu một chút , bu hiền , nói cái gì cũng cười…con gái bu năm nay thi Đại học . Con bé cũng xinh xắn đáng yêu , nhưng cá tính có phần mạnh hơn mẹ nó , đốp chát lắm , mà còn mắc tật hám giai đẹp …Bu nói đùa nhận mình làm rể , con bé mặt hồng lên , tay chân luống cuống , nghe chừng nó tưởng thật… Trời ạ , cứ ngỡ rằng gái đẹp mới khổ , ai dè giai đẹp cũng khổ đâu kém …
Đọc thêm »

Chủ Nhật, 22 tháng 7, 2012

[Tự Truyện]Em,Cô ấy và....chúng ta! ( chap11->21 ) The End

Tác giả:sari1121

Chap 11: Con tim chia đôi
Sau chuyện đó,gấu dọn ra ngoài ở riêng vì ko thích 2 nhỏ bạn cùng phòng…thực chất đó chỉ là lý do phụ,cái chính vẫn là để tiện cho 1 số chuyện!
Em và gấu vẫn duy trì lịch “gặp mặt” 2 lần 1 tuần,chủ nhật tăng ca,trừ những ngày đèn đỏ!Mọi chuyện cứ diễn ra như thế cho đến 1 ngày…..!
Đọc thêm »

[Tự Truyện]Em,Cô ấy và....chúng ta! ( chap1->10 )

Tác giả:sari1121

Xin được bắt đầu câu chuyện từ năm em học lớp 11…thứ 2.Chắc mọi người thắc mắc tại sao lại có lớp 11..thứ 2?!
Em lưu ban-không phải vì học kém-mà vì game oline,chắc hẳn các bác cũng biết,vào thời điểm đó(năm 2005) Võ Lâm ra đời và có sức hút mãnh liệt đến mức nào.Nó khiến rất nhiều đứa-trong đó có em -lưu ban(hồi đó em học khá nhé,không gió máy tý nào đâu).
Không dài dòng lằng ngoằng lạc đề,vào luôn vấn đề chính.Câu chuyện mà em sắp kể sau đây hoàn toàn là sự thật,một chuyện tình đắng lòng mà đến ngày hôm nay em vẫn hối tiếc!(Một số thông tin đã được thay đổi vì lý do cá nhân,mong các bác thông cảm!)
Đọc thêm »

[ Hoài niệm ] Tôi, Em - 2 thế giới ( chap1->10 ) Hết

Tác giả:clife.wc.

Chap 1 : Sự khởi đầu và hồi ức của 1 đứa trẻ

Tôi sinh ra trong 1 gia đình mà có lẽ sự thăng trầm của nó diễn ra lúc tôi còn quá bé để lờ mờ nhận ra. Trong trí óc của 1 đứa trẻ, có lẽ những gì ghi nhớ được là những điều đặc biệt nhất, sâu đậm nhất
Đọc thêm »

[Love story] The day you went away ( Chap 31->42 ) End part 1

Tác giả: MeGum

Chap 31:

Một buổi tối yên bình, đang coi tivi thì bỗng nhận được một tin nhắn từ một số lạ …

“Đoán thử xem là ai nào …”
Đọc thêm »

[Love story] The day you went away ( Chap 21->30 )

Tác giả: MeGum

Chap 21:

… … … … … …

… … … … … … … …

… … … … … … … … … …

Vào một buổi sáng thứ 7 đẹp trời, tại nhà Vi …

_ “Điểm toán cuối học kì trò được mấy ? “ – tôi tra khảo em.
Đọc thêm »

[Love story] The day you went away ( Chap 11->20 )

Tác giả: MeGum

Chap 11:

_ “Sao ko đc. Trường ta có ai đẹp hơn học trò của thầy à …”

_ “Em có đeo cái huy hiệu lúc ra khỏi lớp bao giờ đâu … Em chỉ đeo lúc đầu giờ học với lúc tan học thôi … “ – Vi trề môi nói.
Đọc thêm »

[Love story] The day you went away ( Chap 1->10 )

Tác giả: MeGum

Chap 1:

“Reng … reng … reng…”

_”Ngủ thêm tí nữa đã” – tôi với tay tắt cái đồng hồ báo thức, chỉ ngủ thêm 10ph thôi, 10ph thôi, chứ người mệt quá, lười dạy lắm.
Đọc thêm »

[Love story] Đã nói lời tạm biệt...

Tác giả: crazyboy88

Chap 1 :
"...Anh giả vờ như những gì đã qua không quan trọng.
Nhưng rồi phát hiện ra bản thân không làm được.
Nói lời tạm biệt để rồi mới phát hiện ra nó cũng là lời... vĩnh biệt."
-- Jay Chou --
Đọc thêm »

[ Sống vì tương lai ] Viết cho mối tình đầu không bao giờ kết thúc

Tác giả:thegioidocu

Chap 1 :
Ngày đầu tiên gặp lại mối tình đầu sau 2 năm mỏi mòn quân ngũ , cảm giác thật đau đớn ,thật mệt mỏi !! Tôi liên tiếp đưa ra cho em những câu hỏi ? Tại sao em lại nói anh nên đi bộ đội , tại sao em lại nói anh cứ đi đi em sẽ chờ anh . Tại sao khi anh đi 2 năm trời ,tại sao đến 1 lá thư , 1 dòng tin nhắn em cũng không gửi đc cho anh , hàng ngày anh mỏi mòn chờ đợi 1 lá thư , 1 tin nhắn hay 1 lời nhắn nhủ qua bạn khi chúng nó lên chơi . Em có biết anh đã nghĩ rằng anh là 1 thằng ngu , 1 thằng ngốc đến nỗi bỏ 2 năm tuổi thanh xuân để vào một nơi khổ nhục như thế nào không ? Và cứ thế em ngồi im không nói gì ?
Tôi bắt đầu bài ca Vodka = chai , em bắt đầu nói : mong anh hiểu cho em , em có nỗi khổ riêng của mình , trước mắt em không thể nói ra được , nhưng rồi đến một ngày nào đó anh sẽ hiểu , em xin lỗi thật lòng xin lỗi anh . Anh mắng em , trách em hay đánh em cũng được , nhưng mong anh hãy cố gắng đi tiếp con đường của mình , đừng nghĩ đến em nữa ! Cảm ơn anh vì tất cả !!!
Đọc thêm »

[NO SPAM ACCEPTED] Sogood: Mối tình đầu ( chap27->28 ) Hết

Tác giả: sogood

Chương 27
Noel 2007…….

Rút điện thoại ra nt cho bé..

-chim cánh cụt đợi 15p nữa a xuống đón nhé..

Tút..tút.. 1 new..

-vâng em biết rồi
Đọc thêm »

[NO SPAM ACCEPTED] Sogood: Mối tình đầu ( chap22->26 )

Tác giả: sogood

Chương 22

Vừa thấy em bé đã cười.. nụ cười thiên thần ấy hình như không bao giờ tắt trên môi của bé.. dù cho bất cứ hoàn cảnh nào..dù cho có chuyện j đi chăng nữa.. vậy mà cũng có những lúc rất mau nước mắt.. như lúc bị em hôn í
Đọc thêm »

[NO SPAM ACCEPTED] Sogood: Mối tình đầu ( chap17->21 )

Tác giả: sogood

Chương 17 a

6h sáng..điện thoại kêu..nhưng e vẫn ngủ không biết j..phải đến cuộc gọi thứ 2 mới mắt nhắm mắt mở mò lấy cái điện thoại.. chim cánh cụt..calling.. sáng ra đã nhớ mình rồi à.. hehe..
Đọc thêm »

[Kể Chuyện] Con Thầy – Vợ Bạn – Gái Cơ Quan

Tác giả:Blue Core

Chào các thím. Mình là dân cntt biết đến VOZ khá lâu, nhưng chẳng phải vì thích thú gì trò vô bổ đổ Ni-tơ lên mấy con Chip, mà là hàng đêm lót Gấu ngồi hóng F17 Lắng nghe các cô các thím tâm tình nỉ non đã nhiều, nay cũng muốn đưa chuyện ra kể góp vui, xin gạch.
Chuyện yêu đương mình tự cho là trải khá nhiều rồi. Qua 5 6 đời gấu cáo chó mèo, máy bay có, 9X có, yêu xa có, online có, three some có, four some cũng có, mỗi Gay là chưa thử Nhưng ở đây mình muốn chia sẻ cho các thím ba câu chuyện của mình thuộc TAM KỊ mà mình đã và đang dính vào: Con thầy - Vợ bạn - Gái cơ quan Chẳng phải mình ko biết là phải kị, mà cái số mình nó vậy, ko tránh đc mà mình cũng ko muốn tránh tất nhiên kể truyện muốn hay thì cũng phải thêm thắt, nhưng Based on true story các thím nhé, sinh viên hơn cave chỗ đó
Đọc thêm »

[NO SPAM ACCEPTED] Sogood: Mối tình đầu ( chap11->16 )

Tác giả: sogood

Chương 11

-m làm j mà hôm nay mới mò ra đây, dạo này ẩn gớm thế nhở..thằng H chơi thân với e quay sang hỏi khi thấy e đến

-đâu, t ở nhà thôi, nhưng ngại đi nên k đi
Đọc thêm »

Những mối tình đã qua II: Chuyện của gái.

Tác giả: Fang.2F

Đứa bạn già của tớ, là gái, sau khi đọc xong mấy phần Những mối tình đã qua, thấy rằng gái trong truyện ngờ nghệch, bị tớ chăn nhiều quá, đâm ra là cũng có hứng viết 1 cái gì đó, để mà chứng tỏ cánh chị em cũng không phải tay vừa.
Sau đây là seri chuyện của gái.
Chả biết gái có hứng kiên trì viết hay không. Thôi thì gái viết tới đâu, mình up tới đấy vậy.
Đọc thêm »

Thứ Bảy, 21 tháng 7, 2012

[NO SPAM ACCEPTED] Sogood: Mối tình đầu ( chap1->10 )

Tác giả: sogood

Chương 1

tình đầu của em..

ngày lớp 12, em vẫn hồn nhiên, vẫn ngây thơ lắm chỉ biết chơi điện tử, thi thoảng bỏ học đánh bia hay ra chè xít với đám bạn ở lớp, nào có nghĩ yêu như thế nào đâu rồi đột nhiên..
Đọc thêm »

1 chuyện tình buồn của 1 chàng trai miền Trung !!! ( chap11->20 ) End part 1

Tác giả: chuhe_nikiraga

Chap 11
10h sáng hôm sau: đánh thức mình dậy là tiếng nhạc quen thuộc của bài Impossible (Shontelle)
Tell them what I hoped would be…Impossible, impossible “ Với tay tắt cái điện thoại,người hơi mệt mỏi vì hôm quá thức khuya chơi L4D2 với bạn,tiện tay xem message inbox xem có ai gửi tin nhắn cho mình ko:
Pe ju “Anh ak anh dậy chưa.Chắc chưa dậy phải ko?Em sáng sớm phải đi học nek.Ngồi trong lớp chán quá.Anh thì cứ ngủ quài ak.Em ghét anh.Anh coi chừng thành heo đó”-yêu ghê cơ!
Lòng vui vui,bé đáng yêu quá,ước gì bé có ở đây để anh có thể ôm bé vào lòng,thủ thỉ vào tai bé những điều tuyệt vời nhất mà anh muốn dành cho bé…
Be Kang: “Anh dậy chưa?Anh ak!Em quyết định đi làm rùi.Em sẽ tự lo cho cuộc sống sau này của mình…”-Đọc xong tin nhắn này mà tỉnh cả người.
Con bé này hồi giờ sống như trong gia đình quý tộc,giờ lại phát ngôn 1 câu haizzz quá.Trước giờ bị ba mẹ quản lý chưa ra ngài trải đời bao giờ ,giờ lại nói đi làm,làm gì được đây: vi tính không biết,nặng nhọc làm không được,sợ đen ,sợ bụi,…Thấy lo lo… hay mình gọi thử:
Be Kang… Calling…
“Tít…tít…Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được…”
Sao lại gọi không được nhỉ?Thôi cứ nt chừng nào em nó mở máy thấy sẽ gọi cho mình:
“Em đang ở đâu?Em làm gì vây?Chừng nào thấy tin nhắn thì gọi cho anh nha”
1 ngày rồi 2 ngày,Chờ mãi vẫn không thấy liên lạc,để dò hỏi thằng Công:
“Mai tổ chức đi chơi đi bác rủ cặp kia đi luôn”
“Bữa giờ 2 đứa tụi nó có liên lạc với nhau đâu.Pác Tam gọi cho bé Cang không được.”
“Vậy tụi nó cãi nhau ak?”
“Tui cũng không biết nữa.Hay bác kua bé Cang đi hehe”
“Ặc pác điên hả.Nó là bồ thằng Tam cơ mà.”
“Nó quen chơi thôi chứ có yêu đâu.Con Cang thích nó thôi.Bé Cang dễ thương thế,mà tui ở cùng phòng nó nên ngại,được thì bác tới luôn đi”-
Nghe đến đấy lòng mình nặng trĩu,tự dưng thấy thương thương…Ôi “phận má hồng”.Không biết bây giờ con bé thế nào rồi…

Đọc thêm »

1 chuyện tình buồn của 1 chàng trai miền Trung !!! (( chap1->10 )

Tác giả: chuhe_nikiraga

Chap 1 :
Sài Gòn,Hè năm...
Mùa hè đến,mùa mà nước mặt hồ bốc hơi vào buổi sáng và những đám mây trả lại mưa vào buổi chiều...là mùa mà tình yêu trở nên nóng bỏng nhất...
Lúc ấy trường em đang trong đợt thi,em bình thường thì lười toàn cúp nên khi thi phai mò lên trường nhờ mấy đứa bạn chỉ không đúp thì ông bà già cho về trông vườn ở nhà thì khổ

Ngày 14/6 đang trên trường ôn bài chuẩn bị thi thì điện thoại của thằng bạn(Công) ngồi sát bên reo lên
Công: alo
Giọng con gái: alo, anh Công à h em đang ở trước cửa nhà anh nè. Anh T đâu rồi anh?
-Công: ak Cang đó hả? thằng Tam nó đang trên đường từ dưới quê lên đó em. Em đứng đó chờ chút nha anh chạy về liền.Trưa ở lại nấu cơm ăn với bọn anh cho vui.
-Bé Cang(gọi là bé C cho dễ phân biệt ^^): thôi anh Tam chưa đi chưa tới thì em về.Có gì hôm khác em lại qua.
-Công: Anh về liền nè em đợi 15p thôi.Thế nhé.
Tít…tít…
Thằng bạn mới nhìn qua em rùi nói : “pác Huy về nhà tui chơi nấu cơm ăn không pác”
Hehe đang lúc túng thiếu,ở nhà lại bị cúp điện,cắt net lại có đứa mời về nhà chơi lại còn đãi cơm tội gì không đồng ý chứ.
“Ok. Mà con nào thế còn bồ ông ở Bình Phước mới lên hả?”
Công: không phải.Bồ pác Tam đó ở Bạc Liêu.hehe ngon lắm cao mà trắng nữa.
Ôi đệt long mình nghĩ thầm: “cái thằng Tam mà có bồ sao trời!!!”
Thế là 2 anh em xếp sách vở chạy cái vù về nhà thằng bạn ở Lê Văn Sĩ .
Ôi thế mà em lạc mất nó trên đường mặc dù đã chạy 60km/h đường thành phố các pác ạ.lúc đó em nghĩ “ Thằng điên này.Bồ bạn mà cứ làm như là bồ mình ấy,chạy như ma đuổi.”
Về tới Lê Văn Sĩ em mới gọi cho nó “alo Pác đang ở đâu đấy? Tui quên nhà pác rùi đang đứng ở số 400 đây”
Công: quay lại đi hẻm 352 tui đang đứng ở đầu đường chờ pác này
Vừa quay lại thì thấy Thằng bạn đang chở con nào cao cao,mà trắng bóc như trứng gà lột vỏ ấy.
“wtf?”
Ơ mà em nó bịt mặt rùi…
Sau khi đứng chờ mệt mỏi nửa tiếng cho 2 anh chị kia đi chợ cuối cùng cũng được vào nhà. Đợi lúc dắt xe con nhỏ không để ý mới nháy mắt thằng bạn:
“Con nào vậy pác Công?”
Công:”bồ thằng T đó? Ngon không?”
“Ờ cũng được!” (dối lòng hơ hơ)
Vào nhà rùi con nhỏ tháo bịt mặt ra “wtf?”, nhìn 1 cách toàn diện thì hơi bị chuẩn đấy: dáng cao,eo thon,3 vòng đầy đủ cả, mặt dễ thương,… Long thầm tức tối :” Cái thằng Tam trông y như thằng thợ hồ,không biết ăn nói gì cả mà sao cua đươc con nhỏ như siêu mẫu thế này thế không biết!!!" .
Nhưng thôi mình vốn vô tư cũng không để bụng làm gì,cũng không muốn để ý gái đã có chủ xách lap ra định lướt web tí rùi chiến PES chờ 2 đứa kia nấu cơm xong rùi vác mỏ ăn thôi.
Đang lượn ngon lành thì tự dung con nhỏ kêu :” anh j ak.anh lấy cho em ly nước đá được không anh”
Lòng thầm nghĩ “ Âu sh!t ! Có quen biết gì đâu mà lại kêu mình không biết,đang chiến ngon...”( Lòng vẫn đang hơi ghen tức =)) đúng là lên voz nhìu thành ra thế đấy^^”
Thế là ra lấy đá đập rùi khui chai cocacola làm cho bợn í 1 ca nước to (cỡ như bằng cái ca nấu nước mini bằng nhựa ấy các pác ạ) :”uống cho đã đi” lòng nghĩ vậy nhưng khi đưa nước miệng vẫn nở 1 nụ cười thật tươi đúng thương hiệu của mình =)) . Rùi quay đầu đi mà không thèm nhìn lại đến lần thứ 2
Được 1 chốc , nhỏ chạy vào lấy điện thoại gọi ai đó vẻ mặt tỏ rõ rất là khó chịu.Sau đó gọi “anh Công , anh Tam chưa tới anh ak,chút anh ấy tới em chạy ra đón ảnh”
Công: thôi để anh đón nó cho.Em nt cho nó chút lúc còn khoảng nửa tiếng nửa nó tới thì gọi cho anh, anh ra đón.
1 tiếng, 2 tiếng nhỏ đó gọi đi gọi lại 2 3 lần mà thằng Tam vẫn cứ bảo gần tới rồi(lúc ấy đã 1 h trưa rùi sau em mới biết thằng đó nó hẹn nhỏ ở nhà luc 10h)
1h30 thằng Công nghe điện thoại,tất tả chạy ra đón thằng Tam
Chỉ còn nhỏ với mình ở đó…

Chap 2 :
Ngồi được cỡ 5p, nhỏ tự dung lại ngồi gần nói nhỏ nhẹ: “anh tên gì vậy?”
Lòng thấy cũng hơi…Em trả lời ngắn gọn:”Huy còn em?”
“Em tên Lê Cang anh ak.Anh là bạn của anh Công hả?”
“uhm.”
“anh bằng tuổi anh Công luôn ak”
“Không anh nhỏ tuổi hơn Công.Còn em?”
“Em 21t anh ak.Em sinh năm 90.Anh là bạn anh C sao lại nhỏ tuổi hơn?”
“Anh cũng sinh năm 90 vậy 2 đứa mình bằng tuổi rồi.Anh học chung lớp đại học nhưng mà nhỏ tuổi hơn”
“Anh có bạn gái chưa?”
Trời ak!!!Sao tự dưng nhỏ hỏi 1 câu hết sức nhạy cảm làm em giật cả mình. (có tật giật mình )
“Chưa em ak.Anh thế này ai mà thèm chứ.”
“Vậy hả? Vậy để em làm mai cho anh nhá.Đó là lời thật lòng của LCang đấy nhá nhá nhá”
Nghe câu đó xong mình tự dưng bật cười thấy nhỏ này có vẻ cũng vui vui.
“hì em thích giới thiệu thì anh cũng không phụ lòng của em.” Nhưng lòng cũng thầm nghĩ :”Nhỏ mà giới thiệu 1 em giống nhỏ thì đã biết mấy.Nhưng không biết có phải em nó thử mình không vậy ta?Chưa chi tự dung bắt chuyện rùi giới thiệu này nọ” . Đang nghĩ ngợi thì nhỏ nói tiếp:
“Mà em không nghĩ người như anh hồi giờ lại chưa có bạn gái đâu.”
“Anh nói thật mà.Em không tin thì anh cũng chịu”^^
Im lặng…(khoảng 5p nhỏ lấy đt ra bấm bấm gì đó còn mình thì đang xem đồ)
Rồi nhỏ lại mở lời “Chắc anh giỏi vi tính lắm nhỉ?Chỉ em cái này được không?”
“uhm.Được em lại đây”
Sau 1 hồi chỉ vớ va vớ vẩn (Em cũng không ngờ lại có 1 người mù IT đến mức ấy các bác ạ em chỉ mà nhỏ chả hiểu gì cả mặc dù chỉ là đăng nhập yahoo,gửi mail,…).Rồi bổng nhiên nhỏ nói:
“Anh ơi! Em buồn quá.Đời sao thay đổi chóng mặt quá anh ak”
Nghe xong câu đó mới thầm nghĩ: “Cái gì vậy trời mới gặp mình đã than thở…”
“Em buồn chuyện gì”
Sau 1 hồi tâm sư.Đại khái là nhà nhỏ hùi trước ở BL giàu lắm nhưng sau này bị phá sản giờ phải chuyển lên TP ở nhà thuê, ba mẹ đi làm ở công ty gì đó em quên rồi…Em thấy nhỏ có vẻ buồn thật,mặt như muốn khóc ấy nên cũng động viên,an ủi nhỏ.
Rồi bỗng có tiếng xe máy 2 đứa Tam,Công về,nhỏ quay mặt sang nói “Chuyện này anh đừng nói ai biết hết nhé…”
T,C vào được 1 lúc,thằng Tam lúc vào im ru chả thèm để ý gì đến nhỏ.Lúc dọn cơm bỗng em nó gọi: “anh Huy ơi ra giúp em cái này”
Lúc ra em thấy mắt nhỏ ướt ướt nên mới hỏi: “Sao mà em khóc vậy.Để anh gọi Tam ra cho nha”
“Không anh đừng gọi anh Tam, em chỉ muốn nói chuyện với anh thôi”

Tóm tắt nội dung cuộc nói chuyện là: thằng Tam nó hẹn nhỏ này 9h ở nhà mà tối qua nó nhậu say mem nên sang nay lên muộn,đã vậy còn hẹn tới hẹn lui làm cả bọn chờ.Rùi nhỏ nói thăng Tam không quan tâm gì đến nhỏ đã có lỗi mà lúc lên im ru không thèm xin lỗi…
Đằng nào cũng là bạn bè nên mình cũng ráng an ủi nhỏ và nói đỡ cho thằng bạn…Một lúc sau thì 2 đứa kia ra lúc đó nhỏ cũng đã lau nước mắt và rửa mặt đi rồi nên 2 đứa kia cũng không để ý lắm.
Ăn cơm xong,mình thì ngồi chiến PES,nhỏ Cang với thằng Tam thì ngồi 1 góc nói chuyện,còn thằng Công thì ngồi hát qua đt cho bồ nó nghe( thằng này rảnh tiền điện thoại dễ sợ vậy mà mượn tiền mình không thèm trả ).Được 1 chốc cái 2 thằng kia lại có việc gì đấy nói đi lại đây 1 lúc.2 thằng kia đi rồi nhỏ mới lại ngồi gần nói mình chỉ cách gửi mail để hôm nào làm bài.1 Lúc sau nhỏ mới cầm đt mình nói:
“Anh Huy em nhá anh qua máy em nha!”
Mình thầm nghĩ “chết rùi không lẽ nó kết mình…” "bình tĩnh đi H bồ bạn, bồ bạn, dù cô đơn lâu cũng không được léng phéng với nhỏ Không là ăn gạch tự mọi miền gửi về...".Mình mới nói
“em xin thì anh cho đó…”
“Vậy thôi em không lấy nữa”(nói vậy mà đứa nào còn lấy mới lạ).Nhỏ làm mặt giận mình cũng chả để ý.Lúc sau nhỏ lại nói:
“Anh Huy,em thấy nói chuyện với anh rất là vui.Sao anh chưa có bạn gái được nhỉ?”
“Em cứ nói quá.Anh chả có điểm nào hấp dẫn cả.Suốt ngày chỉ biết ôm máy tính thôi ak”
“Em nói thật.Anh nói chuyện rất là tình cảm,đặc biết là đôi mắt của anh rất là quyến rũ”
Luc đó mặt mình đơ ra như khúc gỗ luôn đó.Lần đầu tiên có người khen mình như thế.Nhưng cũng tự hỏi con này nó có ý gì đây nhỉ ( ăn dưa bở quài nên giờ tinh thần cảnh giác cao độ)

1 lúc sau thì 2 đứa kia về.Mình ngồi lại chơi 1 lúc rồi cũng thu dọn đồ đạc biến luôn…

10h sáng ngày 15/06,nhạc chuông bài 4 the morning vang lên .Đang ngái ngủ,chửi thầm :”đang ngủ đứa nào gọi thế không biết”
“alo ai đấy?”
“LCang nè anh”

Chap 3 :
10h sáng ngày 15/06,nhạc chuông bài 4 the morning vang lên .Đang ngái ngủ,chửi thầm :”đang ngủ đứa nào gọi thế không biết”
“alo ai đấy?”
“LCang nè anh”
…im lặng 1 hồi không hiểu sao nhỏ có số mình
“uhm.Có gì không em?”
“Em gọi vì muốn nói chuyện với anh thôi.Em đang buồn”
Lại tiếp tục than thở,rồi hỏi han rằng “Tam có thích em thật sự không anh?”,” nếu thích em thì sau lại không quan tâm tới em”,… Mình cũng cố gắng an ủi nhỏ,đỡ đạn cho thằng bạn hết sức có thể nhưng hình như là trong vô vọng...
Kết thúc cuộc gọi điện em nó chốt 1 câu “ hôm nào anh qua chỗ anh Tam thì gọi cho em nha em qua em nấu ăn cho anh”
“Anh thích món gì em nấu món đó ha”
“Đó là lời thật lòng của LCang đấy nhá” (hehe dễ thương ghê cơ)
Ngày 18/06,7h tối, Nhỏ nt :”ngày mai anh qua nhà anh Tam chơi nha,em có dẫn đứa em họ theo nữa,dễ thương lắm,mai anh thích ăn j thì nói em biết mai em nấu cho anh ăn…”
Nghe nhỏ có đứa em lòng mình mừng thầm: “nhỏ dễ thương thế thì chắc em họ cũng không kém,ok liền”…
“anh ăn gì cũng được.Mai anh qua…”


Sáng hôm sau nhà mình cúp điện,nhưng lại rất vui sang dậy tắm rửa sạch sẽ,bôi dầu thơm,...lúc bước ra cửa còn quăng lại câu “cúp điên cả ngày cũng được anh đi chơi đây,mấy chú ở nhà phơi cá nhá” (Đi tránh nóng,sài nét chùa,ăn cơm từ thiện,lại có cơ hội đổi đời độc thân còn gì sướng hơn thế…)

Chap 4 :
Sáng hôm sau nhà mình cúp điện,nhưng lại rất vui sang dậy tắm rửa sạch sẽ,bôi dầu thơm,...lúc bước ra cửa còn quăng lại câu “cúp điên cả ngày cũng được anh đi chơi đây,mấy chú ở nhà phơi cá nhá” (Đi tránh nóng,sài nét chùa,ăn cơm từ thiện,lại có cơ hội đổi đời độc thân còn gì sướng hơn thế…)
10h chạy qua tới nơi, cửa đã khóa.
“Vậy mà nó bảo 9h qua, giờ 10h rồi mà không có ai là thế nào ????”. Móc cái cục gạch thân yêu ra gọi cho thằng bạn :
“Alo Pác đang ở đâu thế? Sao không có ai ở nhà ak?”
“Có pác Tam ở nhà đó pác, pác lên gõ cửa đi.Chút tui về liền”
Thế là vào nhà xách lap ra chơi PES hóng…Được tầm nửa tiếng thì con bé Cang tới
Vừa bước vào nhà đã hỏi (với giọng ngọt như mía và ánh mắt long lanh như cún con đợi cơm):
“A qua lúc nào vậy? Em mới đi thăm bệnh con bé em về”
“anh vừa qua thui em ak.Sáng anh cũng bận việc 1 chút.”( chém để em nó không có cảm giác có lỗi ^^)
Rồi nhỏ đi vô ngồi cạnh thằng Tam đang ngái ngủ thủ thỉ rù rì cái gì đấy.Còn mình thì tiếp tục chiến game thôi.
Được tầm nửa tiếng nữa, thằng bạn về sau lưng là 1 bé nào đấy.2 đứa vừa bước vào nhà bỗng dưng cặp mắt 1 đi-ốt của mình tập trung tiêu cự hết cỡ nhìn vào gương mặt có nụ cười như thiên thần ấy,thời gian như dừng lại,miệng mình như 1 phản xạ có điều kiện từ từ mở ra, vẻ xấu xí,già cỗi của thằng bạn như tôn vinh thêm nét dễ thương, ngây thơ và trẻ trung của bé…Chắc có lẽ mình iu mất rồi chăng.Nhưng ngay lập tức với phong độ và bản lãnh của 1 vozer ,ngay khi chưa ai kịp nhận ra sự thay đổi, gương mặt đờ đẫn và ngờ ngệch đã trở lại nét lạnh lùng với nụ cười đầy tự tin hằng ngày.Mình hơi gật đầu chào em nó….Rồi tụi nó kéo nhau đi làm cơm còn mình thì ngồi chơi game.Thằng bạn mình như vớ được vàng cứ sán lại em nó( có bồ rùi mà không biêt nhường anh hôm sau anh ko cho mượn tiền về quê thăm bồ nữa rùi khóc nhé!!!). Nghe tụi nó nói chuyện loáng thoáng 1 hồi mình mới biết tên em nó là Thu Thủy (tên đẹp mà người cũng đẹp nữa).
...
Cơm nước xong,như đã bàn bạc từ trước cả bọn rủ nhau đi karaoke.Mình thì vẫn vậy, vẫn ngồi cầm ipod tra list bài hát và giật mic như thường lệ mặc cho tui nó thích nói gì thì nói.Đến khi time trôi đi khoảng gần 2 tiếng,Mình thì vừa kết thúc bài hát thứ 10, bé Thủy bỗng lại ngồi gần mình nói:
“Anh chỉ hát nhạc trữ tình thôi ak?”
“uhm”
“Anh biết hát dân ca không?Hát với em 1 bài nhé”
“ok! Nhạc gì anh hát cũng được. Mà em biết hát bài gì?Chim trắng mồ côi nha”
“Dạ được.Em cũng thích bài đó lắm!” (đáng yêu quá cơ)

Chap 5 :
Hát xong bài “Chim trắng mồ côi” thằng Công lại bắt chuyên với bé mình cũng không để ý lắm,mà có 1 lúc thấy thằng Công vòng tay ra sau định ôm eo bé thì bị bé gạt tay ra .Đáng đời thằng dê xồm có bồ rùi mà còn táy máy, đứng lên đập nó luôn đi em,quăng remote vào mặt nó,cầm chai nước táng nó luôn, anh ủng hộ… ơ mà đó là mình nghĩ vậy chứ em hiền lắm gạt tay rùi cũng cười hiền,vẫn nói chuyện bình thường ak. Khoảng 15p sau bé cầm điện thoại bấm bấm rồi lại quay qua mình và hỏi:
“Anh ơi! Anh có bồ chưa?”
Hơi bất ngờ bởi câu hỏi của em, mình hơi ngập ngừng 1 chút rồi trả lời bằng giọng hơi run run .
“Chưa em ak!”.Lòng mình nghĩ “Hên quá không lẽ bé có ý với mình, nghe loáng thoáng từ con bé Cang thì bé Thủy chưa có bồ.Có lẽ kiếp đơn côi của mình sắp kết thúc tại đây sau 1 quãng thời gian dài chia tay người yêu(Chuyện này đợi 1 dịp nào đó em cũng sẽ kể lại cho các bác nghe).Xúc động đến khóc mất”
“Vậy để em giới thiệu con bạn em cho anh nha!Nó cũng chưa yêu ai bao giờ.”
Nghe bé nói mà lòng mình như thắt lại.Thất vọng.Vẻ mặt lạnh lùng với nụ cười tự tin trở lại,mình trả lời:
“OK!Em đã có lòng thì anh không từ chối. Coi như có thêm 1 người bạn.”
“Vây anh đọc số của anh đi để em gửi cho nó”
...
“09xxxxxx80”
“Số của nó nè anh.0127xxxxx78.Nó tên Thu là bạn thân của em đó.Anh nt cho nó đi”
“uhm” trả lời xong mình quay mặt đi,vẫn vẻ mặt lạnh lùng và nụ cười tự tin nhưng cổ họng mình cứ đắng đắng…. “Có lẽ mình không có duyên với con gái cho lắm”

Đi hát xong xui bé định về nhưng mấy đứa kia giữ lại nói ở lại chơi chút nữa.(bé đang ôn thi đại học ở Cần Thơ ).Thế là sau đó cả bọn kéo nhau đi café, quán gì nằm ở con đường sau lưng công viên Lê Thị Riêng đấy,mình không nhớ rõ lắm,nhưng mà to,2 gian đôi đối diện nhau.
Vừa mới ngồi xuống chưa mát mặt thì thằng bạn lôi từ trong balo ra 1 bó hoa tặng cho bé( cái thằng … nó chuẩn bị hoa từ lúc nào thế không biết), bé cười cười(suốt đời mình chắc cũng không bao giờ quên nụ cười ngây thơ đó) nhận rùi nói “cảm ơn anh Công nha”.
Vừa uống cafe vừa nói chuyện được chừng nửa tiếng thì bé quay sang hỏi mình:
“Anh nt cho con bạn em chưa?”
“Chưa em ak.Tối về nhà rùi anh nhắn” (miệng thì cười nhưng mặt thì muốn xị lại)
“Dạ.Bạn em nó hơi thẳng tính anh chịu khó 1 xí nha”
“Anh tính ai ,anh cũng chịu được hết em đừng lo.Mà anh hỏi nek.Em có người yêu chưa?”
“Chưa anh ak.Em còn con nít mà yêu đương gì anh.”
“Em cũng chưa có người yêu.Vậy sao em không giới thiệu em cho anh mà lại giới thiệu bạn em cho anh?” Giọng mình chậm rãi phát ra từng tiếng một…
“Ơ….” Em nó dường như bất ngờ trước câu hỏi của mình
Vừa lúc đó,khi em chưa kịp trả lời thì thằng Công đã quay sang nói:
“Bé Thủy chịu giới thiệu cho pác là pác may lắm rồi ấy.Nhớ phải hậu tạ bé Thủy ak nha”
Mình cười và nói:
“Tui có xin đâu…”
“Gớm làm như ông có giá lắm dzậy!”
“uhm tui không đẹp trai nhưng tui có giá trị của người không đẹp trai….”
Quay sang bé:
“Dù sao anh cũng cảm ơn em về người bạn này.Chút em đi cẩn thận nhé.Giờ anh phải về…”.

Mình về thẳng nhà,đặt lưng lên nệm, trong lòng hơi nghĩ ngợi 1 chút,…

Chap 6 :
Những ngày kế đó mình không lúc nào quên được em,nhưng hôm trước lỡ vì sĩ diện mà không hỏi số điện thoại em rồi.Hỏi con Cang thì…, chút đi học hỏi thằng Công vậy.

Vừa đến lớp đã nghe giọng ồn ào của thằng Công:
“Hôm trước đi chơi vui lắm có mấy em ngon nữa.Vậy mà bác(1 đứa bạn khác tên Vĩnh) không chịu đi”
Vừa bước vào nghe là biết chắc nói chuyện hôm trước rồi, long thầm nghĩ “thằng khốn, có 2 em 1 em là bồ thằng Tam, còn 1 em thì nó dành cả rồi thằng kia đi để 2 thằng con trai tán nhau ak). Nhưng mặt vẫn tươi cười như hoa sán lại:
“Đang nói chuyện hôm trước đi chơi ak.hehe mấy bé dễ thương lắm.Mà bác Công hình như thích bé Thủy lắm đấy nhỉ?”
“Gái ngon mà sao tui không thích.Nhưng mà tui thích chơi vây thôi, tui vẫn thích bồ tui hơn” (cmn nó nói làm như gái đã trong tay nó rồi vậy)

“Mà bác H cũng thích nó còn gì.Tui nhìn thì tui biết.Bác có số nó chưa tui cho tối về nt chơi.hơ hơ” (nói chuyện mà cái mặt vênh lên hãm vãi dễ đấm vào mặt) Đã thế bố mày đek thèm lấy số nữa.
“Ờ tui cũng là con trai mà gặp gái đẹp dĩ nhiên phải thích.Nhưng tui không thích yêu kiêu xa xăm thế, mệt mỏi lắm” ( dối lòng đấy)
“Ak bác có 200k không cho tui mượn mai tui về quê có chuyện cái” – Thằng khốn mượn tiền về quê thăm bồ đấy, tiền lần trước chưa trả mà còn mượn nữa hả.
“Ờ cuối tháng rồi,dạo này đói kém quá ,100k được không bác”
“Cũng được,Bác Vĩnh có 100k cho tui mượn đi!!!” (pó tay mình nói vậy mà nó cũng lấy…)

Về đến nhà,quăng balo xuống lại nằm nghĩ ngợi, không biết làm sao để có thể liên lạc được với bé.Thầm nghĩ “Hôm trước mình ngu quá ,cứ xin số điện thoại có phải là hay rồi không…”.Nhớ gương mặt đáng yêu đó quá…

Chap 7 :
Về đến nhà,quăng balo xuống lại nằm nghĩ ngợi, không biết làm sao để có thể liên lạc được với bé.Thầm nghĩ “Hôm trước mình ngu quá ,cứ xin số điện thoại có phải là hay rồi không…”.Nhớ gương mặt đáng yêu đó quá…

Bỗng có tia sang lóe lên trên đầu mình, bật dậy với 1 vận tốc có lẽ là còn nhanh hơn vận tốc khi bị 1 con chó đuổi từ sau lưng…”Đúng rồi, số…số điện thoại con bé hôm trước bé giới thiệu chỉ cần hỏi nó là xong”.Mình nghĩ vậy nhưng bé đã giới thiệu con bé kia cho mình chắc cũng đã nói với con bé đó rồi, giờ tự dưng lại xin số có kì quá không (lộ ý đồ hết) .Thế là mình quyết định cứ nt làm quen bình thường với con bé kia rùi có cơ hội thì hỏi bé sau.Sau vài ngày nt cuối cùng cũng xin được số bé Thủy với lý do “Đt anh kia của anh vừa bị hư mất hết số cả, số của Thủy bao nhiu vậy em?”
Thế là bắt đầu giai đoạn làm quen qua tn:
“Chủ số thuê bao này vừa trúng thưởng 1 phần quà đặc biệt từ tổng đài đặc biệt của quý khách.Xin quý khách nt lại và xác nhận tên để biết chi tiết trúng thưởng…”
“Ai dzậy? Trúng thưởng gì dzậy ?”
“Ai cũng được.Trúng thưởng 1 vật vô giá đó em…”- Anh nè chứ ai.Hehe
“Vậy hả.Nhưng mẹ dặn không được nhận quà từ người lạ…”-
“Hả? Người quen mà em….Anh Huy nek.Em về mấy bữa nay thế nào?”
“Anh Huy nào dzậy?Không biết Huy nào hết.Chắc anh nhắn nhầm cho người khác rồi đó”
“Hả?Sao mà nhầm được.Số này số của Thủy mà đúng không?Anh hôm trước gặp em ở Sài Gòn đó,rồi đi hát chung, em còn giới thiệu bạn em cho anh nữa đó.Huy đó mặc áo sơ mi xanh,quần jean…”-
“Anh nt gì dài dữ đọc mỏi cả mắt.Em biết mà.Đùa anh tí thôi.Hehe”

10h đêm
“Anh bùn ngủ chưa.Em bùn ngủ rùi nek.Em ngủ nha.”
“Mới 10h còn sớm mà em.Anh bình thường toàn 1-2h mới ngủ lận ^^” – thực chất nhìu khi còn hơn thế ấy chứ”
“Trời anh làm gì mà ngủ trễ quá vậy không tốt đâu.Ở quê em, 7-8h cha đã bắt em đi ngủ rùi.Nên bi giờ bùn ngủ lắm lắm…”
“Hì được rùi em ngủ đi.Em ngủ ngon ngon ngon thật là ngon nha.x ^^”
“Chữ x đằng sau là gì vậy anh @@”
“^^ không có gì chỉ là cách chúc ngủ ngon của anh thôi đó mà. Ngủ đi không bị ông Bị bắt bi giờ đó”
“Hứ em lớn rồi mà sợ ông Bị ak.Em ngủ đây.Anh cũng ngủ sớm đi nha.G9”-Dễ thương quá…


Chap 8 :
Thế là từ đó sáng đi học, chiều ôn bài thi, mình còn có 1 niềm hạnh phúc nữa là nt cho bé.Chỉ là những chuyện thường ngày: làm gì, ở đâu,ăn gì đó,… hay những câu chuyện về gia đình… Nhưng mình cảm thấy rất mãn nguyện dù chỉ là nt…

“Em nek em thấy anh hát thế nào?Tụi bạn anh cứ chê anh hát dở( Thằng Công chứ ai) “
“Trời em thấy anh hát nhạc trữ tình rất là hay mà.Nhìn anh lúc hát thích thích….hjhj”-Thấy câu này như muốn nhảy cẫng lên vậy,mặt trăng nở hoa rùi hehe.
“Cảm ơn em nhìu nha.Hì em ak anh chưa bao giờ xuống miền Tây hết đó.Thế dưới đó có đặc sản gì không vậy em?”
“Có đủ thứ hết anh ak,Sông nước nek, trái cây nek,tôm cá tùm lum hết đó.Hôm nào anh xuống đây em dân anh đi an thả giàn luôn.”
“Oh.vậy hả nhưng mà anh thấy ở dưới đó còn có 1 đặc sản nữa,đặc biệt lắm đó?Đố em đấy.”-Hơ hơ...
“Hả thứ gì vậy anh?Sầu riêng hả,hay cá pasa,có khi chuột cũng nên.hjhj”
“Mấy thứ đó cũng đúng.Nhưng thứ này chỉ đặc biệt với anh thôi ak.Mà anh không nói đâu đó là bí mật…Thui em đi ngủ đi khuya rùi đó.Em ngủ ngon nha.x ^^”
“Hả.Em ghét anh.Anh cũng ngủ ngon.xí xí xí”-không chịu nổi cái cách nt này

15p sau
“Anh ak! Em ngủ không có được…hay mình nói típ chuyện lúc nãy nha.Cái đó là cái gì vậy anh?”
“Trời sao chưa ngủ nữa.Coi anh đánh đòn giờ đó.Đi ngủ đi”-đánh vào mông ấy
“Không ngủ được mà.thật đó,anh nói đi.Không là ghét anh lun…”
“Được rùi anh sẽ nói.Nhưng mà em phải chấp nhận 1 điều kiện rùi anh mới nói ak.”
“Điều kiện gì chứ.Anh đúng là đồ ki bo mà.Được rồi anh nói đi.Miễn sao em làm được là em làm”-Em làm được mà hehe
“Thật không đó.Anh ghi nhận câu này ak nha.^^ Đó là em đó,em là thứ đặc sản mà anh không thể tìm thấy ở bất cứ nơi nào khác được.Đối với anh,em hoàn toàn khác với những cô gái khác”
“Ơ.Anh nói gì vậy.Anh đừng có chọc em.Em xấu xí thế này.Em không thích thế đâu…”
“Anh cũng không đùa với em đâu.Mỗi người đều có 1 nét đẹp riêng mà em.^^ Anh chỉ nói sự thật thôi mà”
“Hứ anh chỉ được cái dẻo miệng.Thui em đi ngủ đây”
“Ai cho em đi ngủ chứ.Còn cái điều kiện kia thì sao.Em là người hay quên vậy sao chứ…”
“Ơ anh này.Ai thèm quên.Được rồi anh nói đi. Anh muốn cái gì”-Đanh đá gớm he.
“Oh được rùi giờ em nói câu gì hay hay cho anh nghe đi, nhớ là câu gì hay hay đấy nhé…”
“Anh thật là…Được rồi.Anh chỉ giỏi bắt nạt con nít mà thôi. Em muốn gặp anh, em muốn gặp anh đến phát điên được,nếu bây giờ được gặp anh thì vui biết mấy.hjx”-Nghe xong câu này quả thật mình bất tỉnh mất 10p vì cái độ shock não của nó…
“Anh…anh đâu rùi.Vậy anh có nhớ em không?”- tiếng chuông tin nhắn như đánh thức mình dậy,như bị bóng đè tay mình run cầm cái điện thoại đọc đi đọc lại cái tin nhắn rùi cười như điên:
“Anh không biết anh có nhớ em không.Nhưng bây giờ thì anh đang nt cho em và những lúc khác thì anh luôn mong tin nhắn của em”
“Trời ak pó tay anh lun.Vậy mà anh cũng nói được.Thui em đi ngủ nek.Em bùn ngủ lắm ùi.Anh cũng ngủ sớm đi nha.g9 anh”
“uhm.Em ngủ ngoan ngoan nha.x ^^”
Cả tối đó cả phòng có 1 thằng khùng cứ cầm điện thoại đọc đọc gì đó rùi lại cười.Nghe cả phòng kể lại thì ngay cả lúc ngủ thằng khùng đó lâu lâu lại cười khúc khích như bị ma nhập làm cả phòng tối đó xem “Hồn ma đeo đuổi” (the shutter) sợ đến không ngủ nổi…


Chap 9 :
Ngày 28/6,buổi tối đang ngồi chơi với lũ bạn:

Giọng ồm ồm của thằng Công cất lên
“Mai qua nhà tui chơi không?”
“Qua đó hả? Có ai bên đó mà qua.Mấy đứa về quê lên rồi ak?”
“Thì tui ,pác Tam,bé Cang,2 pác nữa qua nhà tui nấu ăn rùi đi ca…”- toàn đực rựa…
“Ờ để xem,có gì tối tui gọi cho”
“Hay gọi bé Thủy lên chơi nữa ha…”
“Ờ cũng được,gọi đi tui không có số” -Hehe
Biết chắc bé không đi được do sắp thi rồi,nhà bé lại khó nữa nhưng sao lòng thầm mong bé đồng ý…

“Xin lỗi anh em đi không được,em sắp thi rùi mà anh”
Đúng như mình nghĩ mà.Thế là cả bọn tiếp tục nói chuyện vớ va vớ vẩn của con trai.
“I give you everything that I am…”- nhạc chuông điện thoại vang lên… là số bé Cang…Mình đi ra ngoài vì không muốn mấy đứa trong phòng nghe được…
“Alo có chuyện gì không em?”
“hức…hức anh hả?Em muốn được nghe giọng của anh thôi.”
“Em khóc hả ?Có chuyện gì với em hả?”
“Không có gì anh ak?Em chỉ muốn nghe giọng của anh vậy thôi.”
“Sao không có gì mà lại khóc.Em nói thật cho anh biết đi”
“Giờ…giờ em không biết đi đâu hết anh ak.Em không thể quay về nhà được nữa rồi.Anh có thể tìm giúp em chỗ ở được không?”


Chap 10 :
“Giờ…giờ em không biết đi đâu hết anh ak.Em không thể quay về nhà được nữa rồi.Anh có thể tìm giúp em chỗ ở được không?”
“uhm uhm em đừng có khóc nữa.Anh sẽ giúp em mà.Nhưng sự việc là thế nào vậy em?”
“Hic hic hôm qua em đi chơi về trễ bị ba la nói không muốn thấy em trong nhà nữa.Em đi khỏi nhà rùi.Giờ em không biết phải làm sao hết.”-mới la 1 chút mà bỏ nhà đi...

“Trời ak vậy giờ em đang ở đâu?”

“Em đang ở nhà bạn bên quận 12 anh ak.Thôi máy em hết pin rùi, mình nói chuyện sau nha anh.Anh nhớ giúp giùm em nha,em chỉ còn biết trông cậy vào anh thôi ak.”-

“Uhm.Anh biết rồi.”

“Mà anh nè.Anh đừng nói chuyện này cho anh Tam rùi mấy người kia biết nha…”

“tít…tít…”

Vừa đi vào trong lòng vừa nghĩ ngợi: “Chuyện quái gì vậy nhỉ”.

Bỗng cái giọng của thằng Công vang lên làm giật cả mình:

“Ê sao nghe điện thoại của gái mà mặt ngu cả lên thế kia.Bị đá rồi phải không?Haha tui biết mà”-

“Đâu có bạn gọi thôi mà…”-

“Hơ hơ buồn làm gì.Bác xấu trai thế nào chả lấy vợ đẹp.Người ta thường nói “Trai đẹp lấy gái xấu, trai xấu lấy gái đẹp” mà”-Nóng máu với cách nói của thằng này.

“Ờ kệ tui, đúng là tui không đẹp trai nhưng tui dễ thương.Huh”-

Cả phòng bỗng im lặng,mấy đứa trố mắt nhìn nhau rùi lại nhìn mình.30s thì cả bọn cười lăn cười bò,vừa cười vừa nói:

“Haha.Đúng…đúng bác không đẹp trai nhưng bác dễ thương.Đau bụng quá”-



Về tới nhà đặt lưng lên tấm nệm quen thuộc,lòng đầy tâm sự…,thấy hơi mệt mỏi (Tính cách hay lo chuyện bao đồng như đã thấm sâu vào con người thằng khùng này rồi).Móc cái điện thoại ra gọi vào số bé Cang:

“Tít…tít…Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được….”

Sao lại không nghe máy nhỉ.Chắc là có chuyện thật rồi…

“Du bi ru bi ru raffa…”-âm báo tin nhắn tới vang lên (Bài fox rain-My girlfriend is Gumiho(OST))

“Anh đang làm gì đấy?Sao giờ này mà anh còn chưa nt cho em hả? Em đang buồn chix đi được nè.Anh hư quá cứ để người ta nt cho anh…”-

Lòng chợt vui trở lại “Đúng rồi cần gì phải nghĩ ngợi nhiều,chuyện đó để mai giải quyết”.Chỉ cần nt với bé là lòng mình lại thấy yên bình trở lại…

“Anh đang nằm thui ak.Anh vừa đi với bạn về.^^ Em đang làm gì đó…”


Click links dưới để đọc truyện :
( chap11->20 ) End part 1

[Repost] Trai ngoan dính phải gái hư ( Phần 2 ) Hết

Tác giả:meona89

11 - Hư -1

Kể xong cái phát hôn kia em không ngừng được cười. Giờ thì buồn cười chứ hồi đó cóc thấy buồn cười ạ. Em sợ vãi ý chứ.
Vừa ngại, vừa sợ, vừa xấu hổ, vừa khó hiểu. Chưa bao giờ em thấy mình rơi vào tình trạng đỏ mặt bởi 1 thằng con trai từ trước đến giờ.
Rõ ràng em chỉ coi hắn là bạn, rõ ràng trước giờ em coi hắn như bạn gái.
Thế mà giờ... khó xử quá.
Túm lại là, đầu óc em không sao lí giải nổi phản ứng của bản thân nữa
Đọc thêm »

[Repost] Trai ngoan dính phải gái hư ( Phần 1 )

Tác giả:meona89

26 năm giấu bản chất BT ngầm, zai làm zai ngoan. Công việc bình bình, cuộc sống bình bình, tình yêu bình bình– đấy là mục đích.
24 tuổi, gái mất gần 2 năm để thực hiện thể hiện quyết tâm “Become Badgirl”. Cây muốn lặng mà gió chẳng đừng. Ai bảo an phận mới được yên bình và hạnh phúc?
Đụng độ nhau, bẫy nhau, yêu nhau và tha thứ. Cuộc sống như lăng kính vạn hoa muôn màu muôn vẻ.
Zai “ngoan” dính phải gái hư – tự truyện nhẹ nhàng, chầm chậm không gay cấn.
Bởi nó là 1 câu chuyện thật, một chuyện tình yêu trong hàng triệu câu chuyện đã xảy ra…
Đọc thêm »

Thứ Sáu, 20 tháng 7, 2012

( Chuyện bây giờ mới kể ) Kể lại chỉ thấy nhục cái thân em

Tác giả : cusiu

Phần 1 :

Hồi đó em có thích một con bé mà nó chê em hai lúa với lại không biết galang . Em thì hai lúa nó nhiễm vào máu rồi , ko tài nào sửa dc . Còn galang thì e tôn trọng quyền bình đẳng giới nên cũng ko ủng hộ cái vấn đề này cho lắm . Thế cho nên cua mãi không đổ .
Đọc thêm »

[Truyện thật] Chồng trả tự do cho vợ đấy mình chia tay nha ( Phần 2 ) Hết

Tác giả:cubong26

Và khi yêu nhau ở bên nhau thế , những vụ cãi nhau cứ tăng dần , đôi khi chỉ vì tôi quên không mắc màn
Nhưng phần nhiều là do tôi đi choi game , do bọn bạn thách đấu không đi không được mà toàn đánh qua đêm .
Lần về tết tôi nt cho Nga sau hơn 2 - 3 năm không liên lạc , từ ngày chia tay tôi cũng gọi điện cho H trêu
-H : chồng vừa đi đâu về thế
-E : chồng vừa đi chơi với Nga về
Thế là nó tưởng thật ghen tuông nổi lên chửi mình te tua
- Bọn mày đi với nhau hôn hit sờ mó ….
Nhưng tôi nào có rủ Nga đi chơi đâu tôi chỉ nt thui vì sau khi yêu H trái tim tôi chỉ có nó và không ai hết cả kể cả Nga .
Sau đó giải thick không được thì nó đòi chia tay , mấy ngày sau mới hét giận mà còn khóc mấy ngày ấy thương ơi là thương
Đọc thêm »

[Truyện thật] Chồng trả tự do cho vợ đấy mình chia tay nha ( Phần 1 )

Tác giả:cubong26

Chap 1
Trên đường đời bất cứ ai luôn phải đặt ra những sự lựa chọn để bước đi cho đúng đắn
Và tôi cũng vậy tôi đã luôn không ngừng lựa chọn con đường cho mình .
đường đời đâu phải đường thẳng mà nó sẽ có rất nhiều ngã rẽ và tôi đã rẽ rất nhiều lần trong đời
Đọc thêm »

Thứ Tư, 18 tháng 7, 2012

[Truyện] Em gái của trời

Tác giả : cusiu

Chap1 :

Sau 5 ngày bỏ nhà đi bụi thì cuối cùng tôi cũng chịu mò về nhà , vì hay tin ngoại tôi chống gậy đi tìm . Ngoại mắt ko thấy đường , tai nghễnh ngàng rồi , vừa đi vừa gào tên tôi khắp làng khắp xóm. Nghe thằng bạn kể tới đó thôi tôi cũng không đủ can đảm ở cái chòi vịt nhà nó một thêm ngày nào nữa , sợ thì ít mà thương ngoại thì nhiều , ngoại nuôi tôi từ bé đến giờ , ngoại cưng tôi nhất ..
Đọc thêm »

[Tự Truyện] : Đơn Phương !!! ( Chap 27->Hết )

Tác giả : xjchum01

Hồi 21: Chị... ! Chị đã về ... !!!

Thi xong tốt nghiệp là tôi lao ngay vào ôn thi đại học vì chỉ còn một tháng nữa là kì thi đại học sẽ đến , những ngày đi ôn đi đại học thật là vất vả thời gian cả ngày của tôi đều dành cho việc đi học thêm ,sáng từ 8h đến 11 h chiều từ 2h đến 5h có khi đến 7h ,trong cái tháng đấy tôi như là ca sĩ chạy xô hết ca học thêm này đến ca học thêm khác có khi cả thầy và trò học hăng say quá tới mức mà tôi về nhà lụi cụi hâm cơm lại rồi ăn một mình ,ăn cơm xong tắm rửa rồi lại vào bàn học làm những đề thi đại học của những năm trước .Nhiều lúc tôi cảm thấy mệt mỏi, chán trường và muốn bỏ cuộc nhưng khi tôi nhìn thấy những giọt mồ hôi thấm đẫm áo của bố ,mẹ lúc đi làm về mà bao nhiêu ý nghĩ chán trường tan biến đâu hết và thay vào đó là ý chí quyết tâm bước chân vào cổng trường đại học.
Điểm thi tốt nghiệp có vào giữa tháng ôn thi đại học, mặc dù biết kiểu gì thì tôi cũng qua nhưng khi gửi tin nhắn xem kết quả 6 môn trong lòng tôi cũng hơi lo lo ,nếu mà trượt thì đời tôi coi như xuống dốc bố mẹ tôi chắc tống cổ tôi ra khỏi nhà mất .Tin nhắn gửi về làm tôi thở phào nhẹ nhòm , tôi k trượt nhưng kết quả không đc tốt cho lắm ở những môn học thuộc ,chí ít thì cũng có một niềm an ủi nho nhỏ dành cho tôi đó là điểm văn của tôi đc 5,5 điểm .Tôi khá bất ngờ với số điểm này vì lúc đi thi tôi mang phải phao đểu nên toàn bịa là chính , cao hơn hẳn so với 3 năm học cấp 3 tôi thi học kỳ toàn đc 4 điểm .Theo thông báo của lớp trưởng trên blog của lớp thì lớp tôi không trượt một ai cả , tôi vui lắm vì em cũng đỗ .
. . . . . . . . . .
Đọc thêm »

[Tự Truyện] : Đơn Phương !!! ( Chap 10->20 )

Tác giả : xjchum01

Hồi 11 : Sô-Cô-La tình yêu !!!
Suốt một tuần nay , tôi và nàng ko gặp nhau , nàng cũng ko còn đi chấm điểm nữa , tôi biết đc lý do làm sao nàng lại làm như vậy .Còn tôi 1 tuần đấy ngày nào tôi cũng để hộp sô-cô-la trong cặp để giờ ra chơi tặng nàng nhưng một lần nữa tôi quá nhát tôi ko dám sang lớp nàng.Tôi thấy mình sống như đồ thừa của xã hội. Thằng tân nó cũng ko thèm chơi với tôi nữa , thỉnh thoảng nó cũng hỏi chuyện tôi , nhưng nó toàn hỏi những câu mà tôi ko trả lời đc :
Đọc thêm »

[Tự Truyện] : Đơn Phương !!! ( Chap 1->10 )

Tác giả : xjchum01

LỜI TỰA

Khi tôi bắt đầu đặt bút viết ra những dòng này cũng là lúc tôi thả mình trôi theo những suy nghĩ về tình yêu, giá trị và vẻ đẹp của tình yêu. Tình yêu là gì mà khiến cho con người ta phải khao khát kiếm tìm, phải hạnh phúc, đớn đau như vậy. Bản thân mỗi người sẽ tự có câu trả lời của riêng mình cho câu hỏi ấy. Với riêng tôi, câu trả lời bắt đầu đến từ một câu chuyện của một cậu bé năm nay mới chập chững bước vào đời và ôm ấp trong mình những kỉ niệm về một mối tình đầu.
Đọc thêm »

[love story] tình đầu, sau 1 đêm trắng và phát hiện ra sự phũ phàng

Tác giả:Mt.12

xin chào các ace trong voz!
em vào voz cũng dc 1 thời gian rồi nhưng chỉ đọc bài của các bác lấy kinh nghiệm chứ em ko tư vấn hay cmt j hết vì em chưa yêu thục sự bao giờ! nhưng hôm nay em phải viết ra những dòng này, vì thực sự là bây giờ tâm trạng em khá nặng nề, và em cũng chỉ muốn chia sẻ vài dòng cho nhẹ nhàng, và gạch đá j e cũng xin nhận hết a
e xin tự giới thiệu đôi nét về bản thân e trước khi bắt đầu kể " bài học lớn" về tình yêu của đời e. e năm nay 21 tuổi,dang là sv năm 3.ngoại hình trung bình khá, cao m73, nặng 63,5 kg. va đây là tình yêu đầu tiên của e. Vì quá ngây ngô và non kém nên nó đã cho em 1 bài học quý giá ...
Đọc thêm »

[ Dài tập ] Chuyện Của Bun

Tác giả: Mr.Bun

Chào các anh em , em là Bun không Bùn Thích ăn bún tính tình Lười biếng, thiếu tự tin, hiền lành, nhút nhát, sợ chốn đông người. , nằm vùng f17 đã lâu lắm rồi nay mới lấy hết can đam nam nhi của mình để chia sẽ cho anh em chuyện tình yêu , tình bạn , tình 2 tay , 3some của mình từ trước đến nay . Văn phong có thể lũng củng cũng mong anh em tha thứ
Đọc thêm »

Thứ Ba, 17 tháng 7, 2012

[Memory] Kỷ niệm mối tình đầu...!( chap29->30 ) to be continued

Tác giả: .:Memory


Chap 29

Đánh răng rửa mặt với tốc độ nhanh nhất có thể, tôi vớ đại một bộ quần áo treo trên tường, uể oải khoác lên mình và đi vội đến trường. Khi đến nơi tôi thấy mọi người cũng đã tề tựu đông đủ cả. Kiếm một chỗ ngồi khuất và ở phía xa nhất có thể, tôi ngồi xuống ghế, cô bạn bí thư lớp bên cạnh cười tươi với tôi:

- Cậu mới đến ah?

- Uh. Tôi khẽ gật đầu và quay mặt đi che đi tiếng ngáp.

- Sao đến muộn thế, lúc nãy cô giáo có hỏi cậu đấy, chả biết hôm nay họp hành gì nữa…



Cô bạn cứ thế huyên thuyên, tôi chỉ gật đầu rồi thỉnh thoảng ừ vài tiếng xã giao, một phần vì buồn ngủ, phần vì cô bạn dùng nước hoa, mà từ trước đến giờ tôi vốn không thích ngửi mùi nước hoa cho lắm, nên có cái cảm giác ngài ngại. Cô bạn thấy tôi không hưởng ứng nên nói một lúc nữa rồi cũng im lặng chăm chú nghe thầy giáo phổ biến buổi họp. Buổi họp diễn ra sau đó với đa phần nội dung là đấu tranh chống tiêu cực và đổi mới phương pháp học tập – một điều mà gần như trường đại học nào cũng có vài buổi họp như thế này để lấy ý kiến của sinh viên. Một đêm dài thức trắng cộng với sự mệt mõi sẵn có, tôi ngủ gà ngủ gật cả buổi họp nên hầu như không tập trung để mà nghe hay bàn luận với mọi người. Rồi không chống chọi được cơn buồn ngủ, có lúc tôi gục mặt xuống hẳn bàn để ngủ, rồi lại vội vàng ngửa cổ lên giả vờ đang chăm chú nghe, chắc là sẽ có vài người nhìn tôi và bàn tán nhưng lúc này tôi không còn quan tâm lắm. Gật gù mãi đến tận hơn 11h mới xong buổi họp, vội vàng đứng dậy lấy 50k tiền họp từ cô giáo, nhét vào túi tôi lững thững đi về bỏ lại đằng sau vài lời gọi của mấy đứa bạn rủ đi chơi. Từng bước chân nặng nề đưa cái xác như không hồn của tôi về khu nhà trọ, tôi ngửa mặt lên trời thở dài ngao ngán. Bụng cảm thấy đói nhưng tôi lại không muốn ăn gì cả. Mệt mỏi thật! Không kịp thay quần áo ra, tôi quăng mình lên giường tính đánh một giấc cho đã nhưng thật lạ là tôi không thể nào ngủ nổi mặc dù rất mệt mỏi và buồn ngủ. Hễ chợp mắt là tôi lại thấy bóng dáng em , kéo theo là những kí ức về em cứ dần dần hiện ra rất rõ rệt. Khẽ với tay cầm điện thoại, hình em hiện ở trên điện thoại như đang cười với tôi, muốn nhắn tin hay gọi điện cho em nhưng tôi vội kìm lại được. Quăng cái điện thoại vào một góc, tôi lại thở dài, tim tôi lại quặn đau. Những suy nghĩ về em đã hoàn toàn chiếm lấy não bộ của tôi và tôi bất khả kháng. Chán chường quá, không hiểu nổi bản thân mình, người ta đã như thế với mình, mình còn nhung nhớ, còn nghĩ về người ta làm gì chứ? Nằm mãi mà không tài nào ngủ được, tôi bật dậy, nhưng mà làm gì bây giờ? Ngồi mông lung thêm một lúc nữa, tôi lại suy nghĩ lung tung, nhớ lại những chuyện đã xảy ra. Cắn chặt môi, tôi quyết định về quê, về lại những kí ức ngày xưa có tôi, có em, về lại nơi mà tôi đã gặp em lần đầu và yêu em. Với một chút giận giữ, một chút sĩ diện còn lại, tôi muốn tìm về lại nơi đó không phải để níu giữ kí ức mà tôi muốn tìm về để xóa, xóa hết tất cả những kí ức còn lại của tôi về em. Nếu cứ ở ngoài này thì tôi luôn chỉ nghĩ, chỉ nhớ về em, tôi sẽ không dứt ra được hình ảnh của em. Nghĩ là làm, tôi bắt xe bus nhanh ra bến xe. Leo lên chiếc xe gần nhất với tấm biển : TX – Hà Nội, tôi bắt đầu cuộc hành trình ngắn, hành trình để xóa đi những kí ức về em...





Chiếc xe từ từ lăn bánh rời bến xe, tôi lại suy nghĩ về những chuyện quá khứ giữa tôi và em. Đi được một quãng, có lẽ là do tôi quá mệt mỏi sau những gì phải trải qua, tôi dần thiếp đi. Tôi ngủ đến tận lúc về gần đến nơi mấy anh lơ xe đánh thức bảo sắp đến nơi tôi mới tỉnh. Đã gần 5h chiều. Dụi dụi mắt, cảm giác chán chường, mệt mỏi bao trùm, tôi khó nhọc bước xuống xe. Hình ảnh đầu tiên đập vào mắt tôi là một tốp nữ sinh đi học về. Từng tốp, từng tốp học sinh đi với nhau, vui cười, đùa nghịch… Bỗng tôi thấy một cái gì đó quen thuộc quá, mái tóc ấy, vẫn chiếc áo trắng, vẫn dáng người ấy, có phải em đang đứng trước mặt tôi không, tôi định gọi tên em nhưng mà sao tự nhiên lại thấy em xa vời quá. Định thần nhìn kĩ lại thì hóa ra tôi nhầm một người nào đấy là em. Tiếng cười đi xa hơn, tôi im lặng đứng nhìn, một cảm giác buồn bực xuất hiện trong người tôi, tự dưng lại nhớ đến em, tự dựng lại nghĩ ra lung tung như vậy. Không, tôi không thể cứ như thế này mãi, tôi về đây để làm gì??? Tôi phải xóa hết hình ảnh em trong tôi, tôi không muốn cứ mãi nhớ đến những chuyện ngày xưa, nhớ đến em nữa... Trấn tĩnh lại, tôi bước nhanh về phía nhà dì. Vì không báo trước cho ai biết nên khi thấy tôi xuất hiện, dì tôi đã rất ngạc nhiên. Dì có hỏi tôi sao lại về bất thình lình thế này:

- Sao tự dưng lại về thế cháu?

Tôi chỉ cười gượng và đáp lại : “Cháu được nghĩ nên về nhà chơi một chút”.

- Nói gì với mẹ chưa cháu, hay về luôn nhà dì thế?

- Cháu về một hôm thôi, mai cháu đi luôn dì ah.

- Có chuyện gì thế cháu? Dì gặng hỏi tôi.

- Không, không có gì đâu ah.



Tôi trả lời nhanh với dì rồi đi về phía sau nhà, rửa mặt qua loa , tôi lên tầng hai nhà dì. Dựa lưng vào tường, đút hai tay vào túi quần, thói quen lâu lắm của tôi, từ khi yêu em tôi đã cố gắng bỏ. Đứng một mình nhìn cảnh hoàng hôn, nhìn về phía ngôi trường tôi đã từng học gần một năm ở đó, tôi bỗng thấy nhớ em, nhớ tiếng cười trong vắt của em ngày nào như đang còn vang vọng đâu đây. Tôi đã từng nghĩ có một ngày trở lại nơi này, tôi sẽ nói cho em biết những ngày tháng trước, biết những nỗi buồn của tôi, để em biết tôi yêu em đến nhường nào. Đâu đấy những kỉ niệm ngày xưa tràn về với tôi, từng chút, từng chút một… Tôi cứ đứng như thế đến tận lúc dì gọi xuống ăn cơm tôi mới đứng dậy đi xuống nhà. Bữa tối với tôi thật tẻ nhạt vì tôi chẳng có tâm trạng nào để mà thưởng thức mặc dù dì tôi nấu ăn khá ngon.



Ăn một chút cho có lệ, tôi ngồi nghe dì tôi nói chuyện rồi xem tivi. Dì có hỏi tôi chuyện với em nhưng tôi đều lảng tránh đi, tôi không muốn nhắc đến, mặc dù với tôi, em vẫn đang hiển hiện trước mắt vậy. Bước ra hiên, tôi điện thoại cho V (em gái kết nghĩa của tôi):

- V ah, đang ở đâu thế?

- Em đang ở chỗ trọ, em sắp đi học rồi.

- Mấy giờ thì học xong?

- Chắc khoảng 10h anh ah.

- Uh, anh đang ở quê rồi, khoảng tầm đấy anh qua nhá.

- Vâng.



V thi trượt đại học, nên đang ôn thi lại, tôi và V vẫn thỉnh thoảng liên lạc với nhau, qua điện thoại, qua chat, tôi xem V như em gái, không có ý gì khác mặc dù lúc khi yêu tôi em vẫn thỉnh thoảng ghen chuyện tôi thân với V. Nhìn lên đồng hồ mới chừng 7 rưỡi, biết làm gì khoảng thời gian này, tôi ngồi xem tivi một lúc rồi ra ngoài đi dạo. Ở quê không khí khác hẳn ngoài Hà Nội, mới khoảng 8 rưỡi mà gần như mọi nhà đã đóng cửa tắt điện hết rồi, cũng không có tiếng ồn ào của xe cộ, xen lẫn mùi xăng xe, bụi bặm, cảnh vật yên tĩnh, thanh bình. Khẽ đút hai tay vào túi, tôi nhẹ nhàng rảo bước, trống rỗng, tôi cũng không hiểu tôi đang định đi đâu, mà chỉ là nếu cứ ở nhà dì thì có lẽ tôi không biết làm gì, tôi lại sẽ nhớ đến em mà thôi.



10h tối tôi qua chỗ V, V ngại mọi người quanh đấy nói ra nói vào nên tôi phải chờ mãi đến lúc không có ai quanh quẩn ở đấy mới bước vào. Gặp tôi, V nhoẻn miệng cười rồi gật đầu với tôi, ngồi cạnh nhau ở dưới hiên, tôi nghe V kể chuyện này chuyện nọ, tôi chỉ gật đầu, thỉnh thoảng trả lời thêm vài câu. Hai anh em lâu ngày mới gặp nhau nên có khá nhiều chuyện để nói, và chủ yếu là V nói. V hỏi nhiều về tôi, tôi đều kể hết cho V nghe. Tôi định ngồi tâm sự với V hết đêm nhưng V bảo V ở trọ với nhà chủ, tôi ở lại sợ chủ biết được thì sẽ phiền phức. Tôi động viên V chút chuyện học hành, tạm biệt V rồi về.



Về đến nhà dì, tôi có ghé vào phòng của T (cũng là em kết nghĩa – người nói chuyện với tôi suốt đêm qua). Lại nói toàn chuyện linh tinh, T có cười và nháy mắt với tôi: “Anh thất tình đến thế cơ ah!”. Cười gượng gạo tôi đáp trả lại:

- Uh, anh thất tình rồi đấy, em yêu anh không?

- Yêu, yêu từ lâu lắm rồi. T cười cười lại với tôi.

- Hân hạnh quá. Vậy quyết định thế nhé.

- Okie.



Huyên thuyên mãi đến hơn 2h sáng tôi mới rời phòng T đi lên nhà dì. Khi đi ngang qua căn phòng em trọ ngày trước, kí ức trong tôi chợt ùa về. Tôi nhớ về em, nhớ những lần tôi thấy em, trộm nhìn em rồi cả chuyện tôi làm mặt lạnh với em, rồi đêm mưa tôi chờ em nơi hiên nhà, thoáng đâu đấy gương mặt em, nụ cười em, nhẹ nhàng... Tất cả kí ức cứ nối nhau kéo về và hiển hiện rất rõ cứ như tất cả mới xảy ra ngày hôm qua. Tôi lặng người đi trong suy nghĩ về em… rất lâu, rồi chợt bừng tỉnh, tôi nhớ là mình về đây để xóa đi kí ức chứ không phải là níu kéo nó. Ngoảnh mặt, nhìn lại lần cuối , nghĩ về em lần cuối rồi ngày mai tất cả sẽ được tôi gói kĩ vào quá khứ. Nặng nề cất bước lên trên nhà, tôi thức trắng cả đêm hôm ấy. Ở nhà dì hết buổi sáng, tôi đón xe ra Hà Nội lúc 11h trưa. Bắt đầu một cuộc hành trình mới – hành trình quên đi một người...



Chap 30





Những tưởng chuyến đi vừa qua sẽ làm tôi thay đổi, tôi sẽ bước vào cuộc sống mới, nhưng không phải. Tôi vẫn thế, vẫn sống trong những dày vò về em. Thời gian tiếp theo vẫn là những chuỗi ngày tồi tệ của tôi. Vẫn một mình đi lang thang rồi lại về viết blog. Đắm mình với từng con phố, con đường, với bụi bặm… Tôi lang thang dọc con đường Lê Đức Thọ, bước xuống sân vận động Mỹ Đình, để mặc cho gió tạt vào mặt… lạnh buốt... cay đắng. Nhớ những bông hoa sữa trắng muốt, nhớ những lần hít đầy lồng ngực cái mùi khiến tôi cảm thấy nghiện, nồng nồng, gai gai... của hương hoa sữa. Đầu óc tôi trống rỗng, lang thang đến khi mỏi nhừ chân mới trở về khu trọ… đôi lúc muốn hét lên nhưng rồi như có cái gì chèn ở lồng ngực, lại lặng câm trong những dòng suy nghĩ… Tôi viết về những chuyện đã qua. Tôi đã rất cố gắng để quên đi em nhưng có lẽ là không thể quên được. Tôi vẫn đi lang thang, đi tìm kí ức ngày xưa với những gì đã qua…




Những mảnh kí ức




Ngày… tháng… năm…

Đầu tiên

Em là người con gái đầu tiên mà anh yêu. Cũng là người con gái đầu tiên mà anh nắm tay, là người con gái đầu tiên mà anh ôm..., tất cả đều là đầu tiên cả, và cũng là mối tình đầu của anh, vẫn biết rằng tình đầu thường không bền vững, em cũng bảo anh như thế mà, nhưng anh không muốn nó chấm dứt nhanh thế em ạ…



Khi anh không có 1 cái gì cả, anh trượt đại học, gần như tay trắng thì em đến với anh, đến khi anh gần như đã có tất cả thì em lại rời xa anh, ngày trước em yêu anh cũng vì cái tính ngang tàng, bất cần đời, rồi em rời xa anh cũng vì cái tính ấy, phải chăng 1 khi con người ta đã quen thuộc rồi thì cảm thấy nó nhàm chán à em!



Vì sao anh cứ mãi buồn hả em, anh muốn được thoải mái, cho dù đấy là giả tạo cũng được, cho dù anh không thích, anh không muốn cũng được, nhưng tại sao anh lại không thể làm được, không thể quên hết đi tất cả để tất cả chỉ là dĩ vãng nhỉ, hay tại cái gì anh cũng để trong lòng, anh không muốn nói ra với ai cả để rồi khi xảy ra anh lại không thể chịu đựng nổi, chẳng lẽ lại là như thế à em ..?



Dù sao thì mọi chuyện đã qua rồi , nhưng sao lại như thế....



Em bảo anh cố chấp, có lẽ vậy nên em mới làm thế với anh, để anh gần như gạt bỏ tất cả những dĩ vãng, để quên hết, nhưng anh làm sao mà quên được hả em, nếu như quên nhanh thế thì lại không phải là anh rồi, lại là 1 người khác rồi. Bởi vì anh cũng như những người đàn ông khác, cũng chỉ muốn yêu 1 người, cũng muốn chỉ trao tình cảm cho 1 người mà thôi, chẳng lẽ anh muốn như vậy, ước muốn nhỏ ấy cũng không được sao hả em... vì sao thế...



Ngày mai lớp anh đi chơi rồi, anh đã định không đi bởi vì mấy hôm nay tâm trạng anh không được bình tĩnh, anh dễ nổi nóng lắm, em bảo anh phải sửa cái tính này đi, anh đã làm rất tốt rồi, bây giờ tự dưng lại vậy, đáng lẽ không có em anh còn phải tốt hơn nữa chứ phải không em, anh muốn gọi điện hay nhắn tin cho em nhưng sợ kết quả lại chẳng như anh mong đợi, anh cũng không muốn lấn sâu vào chuyện này nữa, nhức đầu và mệt mỏi lắm...

Anh không sao đâu em ạ, anh lại thấy bình thường rồi, sau cơn mưa trời lại sáng mà, nhưng nó có sáng như anh mong muốn không, khi mà luôn có 1 vệt mây đen trong tâm hồn anh...?!!!



Ngày… tháng… năm…

Một ngày mới lại về!



Ngày mai thuyết trình kinh tế chính trị rồi, trong đầu mình chẳng có gì, thế mà cứ tự tin là sẽ nói được, cái tính ấy đến bây giờ vẫn không sửa được, cứ cái gì càng khó lại càng thích lao vào, điên thật. Nhưng tại sao mình lại vẫn làm được nhỉ, hay là tại cảm giác, ngày trước mình rất tin vào linh cảm, vào cảm giác của chính mình. Ngay cả khi ai cũng bảo chắc em sẽ không bao giờ yêu anh nhưng anh vẫn làm được, vì sao nhỉ, vì anh luôn tin là cảm giác của mình đúng. Ngay cả khi người ấy hỏi có cái gì để chứng minh rằng em yêu anh, anh chỉ có thể nói rằng bởi vì đó là cảm giác của anh, và cái cảm giác ấy gần như chưa bao giờ sai...



Sao lúc nào anh lại cũng cứ nghĩ về em nhỉ, cứ có sự việc gì là anh lại liên tưởng đến em, hay tại trong anh em đã chiếm 1 vị trí quá lớn rồi, và ngày 1, ngày 2... anh không thể quên nhanh được, đôi khi trong đầu của anh luôn có hình ảnh của em hiện hữu, và ý nghĩ ấy lại đến thoáng qua khiến cho anh chợt buồn…



Anh vẫn thường dành 1 chút thời gian trong ngày để nghĩ về em, và thực sự cái đấy là do anh không kiểm soát được mình, nhớ để làm gì, yêu để làm gì với 1 người con gái không xứng đáng với mình cơ chứ, có lẽ em cũng muốn anh nghĩ rằng em không xứng đáng với anh, với tình yêu của anh, có phải không em...?



Nếu như có thể viết 1 cuốn tiểu thuyết về tình yêu của anh và em, chắc sẽ rất đẹp, bởi vì chúng ta đến với nhau như là một định mệnh phải không em, cứ như tự nhiên mọi việc nó xảy ra như vậy, mưa..., anh luôn yêu thích sự lãng mạn, và anh cũng yêu em trong 1 buổi tối mưa, em cùng anh ngồi ngắm mưa, và bây giờ cứ mỗi lần nhìn trời mưa anh lại nhớ đến em, mưa mang em đến với anh để làm gì rồi lại mang em đi khỏi cuộc đời anh, nhẹ nhàng cũng như khi em đến bên anh... Em có lẽ sẽ không thực sự hiểu được con người của anh, bởi nó mâu thuẫn, phức tạp lắm, và có khi anh suy nghĩ 1 đường anh lại làm 1 nẻo, anh hận em nhưng anh vẫn yêu em, anh cố quên đi em nhưng lúc nào anh cũng nhớ đến em, anh muốn tìm 1 người nào khác để quên đi em nhưng anh lại toàn tìm 1 người nào đó có 1 chút giống em, vì sao nhỉ, tất cả là quá khứ rồi mà, em có con đường riêng của em, còn anh, anh có cuộc sống riêng của anh. Và em dường như biến mất như chưa từng tồn tại, như chưa từng yêu anh. Em đến nhẹ nhàng rồi đi cũng nhẹ nhàng....



Cuộc sống mà, rồi tất cả cũng qua đi, ngày mai anh phải thuyết trình, có lẽ bây giờ em ngủ rồi, em không hay thức muộn nhưng xảy ra chuyện gì cũng hay không ngủ và thức đêm lắm, cái đấy giống anh nhưng không tốt đâu, hy vọng em sẽ sống tốt, tự dưng anh lại nghĩ nếu 1 ngày mai em gặp anh đưa cho anh thiếp mời trong đấy không có tên anh, lúc ấy anh sẽ ra sao nhỉ... Còn đâu những lời hẹn ước, anh xóa bỏ tất cả cho em đấy, em không phải bận tâm đâu, vì chúng mình đã cách xa nhau rồi mà…



Hiện thực sao mà quá chua chát, cay đắng…

Ngày mai anh lên thuyết trình rồi ...



Ngày… tháng… năm…

Cơn mưa bắt đầu tình yêu...



Bao buồn xưa sẽ qua. Em cũng giống như những hạt mưa kia, mang đến cho anh những cảm giác trong trẻo, mát lành khi có em ở cạnh, lòng anh reo lên tiếng hân hoan khi em đến...



Anh ngỡ như mình là người may mắn khi cuộc sống mang em đến gần anh và trao cho anh tình yêu của em. Và anh cũng ngỡ như cả đời này chúng ta sẽ chẳng bao giờ lìa xa, chẳng bao giờ phải chia hai ngả, chẳng bao giờ anh phải bước đi lặng lẽ một mình trên con đường thăm thẳm phía trước... Cơn mưa nào rồi cũng ra đi, tình yêu nào rồi cũng có lúc kết thúc?



Một cuộc chia tay không báo trước, tự dưng chợt đến... Nước mưa kia không thể ở trên mặt đất quá lâu, nhưng nỗi đau kia thì cứ mãi giằng xé tâm hồn anh từng ngày, từng tháng. Biết bao giờ vết thương ấy mới hết? Biết bao giờ anh mới có thể chôn vùi những kỉ niệm về em? Có thể một ngày nào đó, nỗi nhớ em không còn làm trái tim anh tan nát nhưng kí ức về một thời đã xa thì sẽ mãi dai dẳng khôn nguôi. Vết sẹo vẫn luôn gợi cho người ta nhớ đến nỗi buồn về cái ngày không may đó đúng không em..?



Mưa..., nhanh chóng ùa đến rồi lại vội vã ra đi không báo trước. Và em cũng thế, bất chợt đến rồi cũng bất chợt đi. Nhưng không giống như cơn mưa luôn đem đến sự thoải mái trong tâm hồn con người, em để lại trong anh một nỗi buồn man mác về sự chia xa. Cơn mưa đi rồi cũng sẽ trở về, em ra đi có khi nào sẽ trở lại với anh? Sự chờ đợi những cơn mưa dù là trong mỏi mòn cũng không bao giờ vô vọng vì thế nào cũng có ngày mưa lại đến. Còn em, liệu có thể quay về bên anh....



Những hạt mưa mang những kỉ niệm về em cứ rơi, rơi mãi... Anh vẫn nói rằng em sẽ mãi như những giọt mưa, đem đến những điều ngọt ngào nhất, trong lành nhất cho anh. Cơn mưa còn đây, nhưng em thì đã ở một nơi nào xa lắm. Anh muốn ngăn mưa lại nhưng không được! Anh muốn ngăn lòng mình khỏi nỗi nhớ em nhưng cũng bất lực. Tại anh vô dụng hay tại tạo hóa cứ trêu đùa với số phận con người?



Nhớ về một thời ,nhớ về một người ,nhớ nụ cười đã xa ,xa lắm rồi....



Ngày… tháng… năm

Con đường tình yêu...



Anh đã từng yêu em, yêu bằng tất cả mọi thứ anh có được. Những tháng ngày ở bên nhau xưa ấy luôn tràn ngập tình yêu trong anh và em: Đi cùng em trên những con đường đầy gió, mát rượi, cùng với hai trái tim hòa chung nhịp đập.



Tuy không nói được nhiều nhưng em và anh dường như đều hiểu, chỉ cần được ngồi cạnh nhau, nắm lấy tay nhau, lắng nghe từng hơi thở là cũng hạnh phúc lắm rồi.



Trở về nhà cái cảm giác ngập chìm trong hạnh phúc làm anh không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ nhiều. Và rồi, những hiện thực đã cho anh hiểu rằng cuộc tình này sẽ chỉ có một người đi đến cuối con đường, anh mơ hồ nhận ra em đang rẽ sang một ngã khác. Em nhẹ nhàng bước đi ... anh cũng chỉ nhìn theo mà không cần níu giữ.



Xa em rồi... Đôi khi nghĩ về quá khứ anh tự hỏi tại sao mình không khóc. Nhưng anh biết ũng chẳng để làm gì. Ta đến khóc cvới nhau nhẹ nhàng tình cờ thì chia tay cũng nhẹ nhàng thôi.



Cuộc đời con người ta có nhiều ngã rẽ: Có những con đường sẽ đưa ta về mái nhà bình yên, cũng có những con đường dù có đi cũng chỉ là ngõ cụt. Anh hiểu và không níu kéo, thực ra níu kéo là vô ích khi con đường em chọn không còn là con đường có anh đi. Tuy nhiên, thời gian không làm xoá đi những tình cảm mà anh đã dành cho em...



Em yêu anh nhè nhẹ, tình yêu ấy có lúc dồn dập mà anh chỉ có thể cảm nhận được nó... trong những lúc trái tim chợt thắt lại… những lúc anh không muốn bước trên đường một mình.



Là em không hiểu hay em cố tình không muốn hiểu. Anh vẫn yêu em, nhưng cuộc sống không cho phép anh dừng lại, không cho phép anh đứng mãi trên con đường ấy để nhớ về những nỗi buồn, về kỷ niệm.



Có bao giờ em biết anh nhớ em, anh lang thang từng nơi mà anh và em đã đi qua, anh đi đến những nơi mà biết đâu trên con đường em vô tình ngang qua, dù chỉ ngang qua thôi... Anh không muốn gặp, đối diện với em nhưng lại muốn nhìn thấy em đi ngang qua anh. Nụ cười ấy, ánh mắt ấy... trái tim anh sẽ lại thổn thức như ngày xưa.



Con người đôi khi thật là buồn cười, cứ nuối tiếc những điều trong quá khứ, dù sao thì tất cả cũng đã như thoáng qua, như một giấc mơ, và trong đấy chỉ có anh mà không hề có em. Có phải anh đang nhớ em hay anh đang bắt mình phải nhớ em...?



Những kỷ niệm cứ trói chặt anh, nhưng cuộc sống không cho phép anh ngừng lại, anh phải bước tiếp, anh vẫn sẽ bước đi trên những con đường xưa,con đường của riêng chúng ta mà thôi .



"Anh sẽ yêu em trong bao lâu?". Anh không muốn trả lời nữa vì anh đã có đáp án rồi. Anh không muốn đánh mất tất cả vào những điều mà anh không bao giờ có thể chạm tới, nên anh sẽ quên dù lòng không muốn quên. Con đường anh đi đã khác xưa rồi.......!



Ngày… tháng… năm…

Có khi nào em nhớ anh, nhớ 1 người ngày xưa cùng em hẹn ước...



“Khi bạn vui và hạnh phúc, bạn muốn chia sẻ cảm giác ấy với cô gái nào?”. Người nào bạn nghĩ đến sẽ là người bạn yêu. Tiếp đó bạn lại hỏi mình câu này và cũng trả lời thật lòng: “Khi gặp chuyện không vui hay phiền toái, ai sẽ là người bạn tìm đến để tâm sự hầu có thể vơi bớt phần nào gánh nặng trong lòng?”. Cô gái nào bạn nghĩ đến cũng là người bạn yêu.



Nếu với cả hai câu hỏi trên bạn đều chỉ chọn được cho mình một người, điều ấy là tuyệt vời nhất. Nhưng nếu mỗi câu hỏi đem lại cho bạn một lựa chọn khác, nên chọn người mà bạn sẽ tâm sự những lúc buồn phiền.



Trong cuộc sống thường nhiều buồn phiền hơn là hạnh phúc. Có quá nhiều người để bạn gặp gỡ, để bạn cười vui hớn hở với họ nhưng không nhất thiết họ phải là người yêu của con. Đôi khi bạn vẫn có thể hưởng thụ niềm vui của mình mà không cần chia sẻ với ai. Song với phiền muộn, không có nhiều người sẵn lòng ngồi nghe bạn trải lòng và chia sẻ cùng bạn gánh nặng ấy.



Ngay cả khi anh vui hay anh buồn người đầu tiên mà anh muốn nghĩ đến là em, em ạ, anh luôn muốn em là người đầu tiên biết được cảm nhận đầu tiên của anh, biết được anh đang vui hay đang buồn, bởi vì....



Để rồi bây giờ anh nhớ em ,sao lại là em chứ không phải 1 ai khác,sao anh vẫn cứ mãi thế, buổi trưa nay tình cờ gặp em trên mạng, chúng ta vẫn có duyên như vậy sao, và cái duyên ấy không phải chỉ lần 1, lần 2, em rất ít khi lên mạng, hôm nay tình cờ anh được nghỉ học. Anh thấy nick em sáng đèn, anh đã định không nói chuyện với em đâu, bởi vì khi anh thấy nick em sáng anh đã giật mình, đáng lẽ như ngày trước anh phải vui chứ, nhưng sao anh lại giật mình đến thế...?



Anh ngẩn người ra gần 15 phút và thực sự đấu tranh với chính mình, có nên nói chuyện với em không, nhưng rồi lý trí anh không kiểm soát được, tại sao anh lại phải làm thế, mặc dù biết như thế thì chỉ càng làm cho anh buồn thêm thôi, nhưng anh vẫn nhắn cho em. Và anh cảm giác như chỉ mình anh nói ,còn em thì im lặng, em vẫn thế, cứ hay im lặng dù biết anh không thích em im lặng như thế....



Anh gần như cảm thấy mất hẳn bình tĩnh, anh nhắn cho em những gì mà anh chất chứa trong lòng, về suy nghĩ của anh, anh như muốn nói, nói hết vì sợ rằng rồi sẽ không còn cơ hội để thực hiện nữa. Nhưng rốt cuộc thì anh cũng không thể chịu đựng được em ạ, anh rời khỏi bàn máy như 1 sự trốn chạy, trốn chạy em, trốn chạy quá khứ, trốn chạy kỷ niệm, anh sợ nếu như cứ nói tiếp thì rồi sẽ làm tổn thương em, tổn thương chính anh, anh thở dốc ra, mệt mỏi, chán chường....



Anh không biết em có còn ngồi nữa không, anh còn không dám tiếp tục ngồi nữa. Anh không dám nhìn vào bàn phím nữa, sợ em ở 1 nơi nào đó đang nhìn anh, sợ phải nhìn thấy, tưởng tượng thấy con người em, thấy đôi mắt ấy, và có thể cả những giọt nước mắt, em hay khóc lắm, và cứ hễ gặp chuyện gì buồn là lại khóc, còn anh thì bất lực nhìn những giọt nước mắt của em rơi, lặng im mà không thể làm được gì, rồi ai sẽ bên cạnh em, lau cho em những giọt nước mắt ấy, em đã từng bảo muốn có 1 bờ vai để em gục vào khi em khóc, nhưng anh thì không thể nào nữa rồi, anh đã ở quá xa em.... Và anh không dám đối diện với em,với sự thật là đã mất em rồi. Trong 1 giây, 1 phút này anh chưa thể nào quên em được, chưa thể nào cảm thấy thoải mái được, anh giận mình lắm em ạ, giận chính bản thân con người này.....



Ngày… tháng… năm

Nhẹ nhàng...



Em bước vào đời anh nhẹ nhàng, êm dịu khiến anh nghĩ mình đã thật sự có tất cả. Dường như đối với anh, em và hạnh phúc luôn đồng hành, luôn cùng đến và cùng đi ra khỏi cuộc đời anh.



Và anh hiểu rằng không có một điều gì tồn tại vĩnh cữu. Có lạnh lùng quá không, có tàn nhẫn quá không khi kết thúc mỗi câu chuyện đều là sự đổ vỡ, sự chia xa. Cũng như anh và em, có bắt đầu rồi cũng có kết thúc. Khi yêu em, anh chưa kịp hiểu ra được mọi điều, cứ tin tưởng vào những điều mà bây giờ anh mới biết chỉ là cảm nhận của anh.



Nhưng anh biết rằng rồi em sẽ quên. Chuyện tình cảm cũng như cơn gió thoáng qua, có mấy ai còn giữ lại. Đối với em, mọi thứ rồi sẽ đổi thay, cả tình yêu mà con người hằng tôn thờ… anh không tin vào những điều bền vững lâu dài bởi tất cả đều bị cuốn theo vòng xoáy của thời gian. Phải chăng anh mất lòng tin sau một lần vấp ngã ...? Nhưng anh đã có một kinh nghiệm cho riêng mình. Anh biết mình quá muộn để hiểu rõ về em, về cuộc sống, về tất cả mọi người. Đã không còn thay đổi được gì. Nhưng từ nay anh đã biết mình phải sống khác đi. Hình bóng em trong anh đã xoá mờ. Bởi vì anh đang cố quên, quên hết những điều hư ảo đi qua cuộc đời anh. Anh đã xem đó là một giấc mộng,đến đi không báo trước và cũng không để lại gì.



Chúng ta chẳng là gì của nhau , bây giờ và mãi mãi ...

Ngày… tháng… năm…

Hà Nội , mưa...



Đi ăn cơm tối về , mưa ...

Lại có cảm giác như ngày xưa muốn được tắm mưa ,muốn được vùng vẫy trong mưa ...

Trong mưa như có anh , trong mưa như có em ...

Mưa ...
Các con vật cho bé học, video dạy bé học nói, các con vật thân quen,các con vật giúp bé học nói