Tác giả:khoailepho
Chap 11
Đoạn này bonus thôi, vì các bác nhiệt tình quá nên mình cũng muốn được làm người nổi váng thêm vài bữa nữa để đáp lại lòng mến mộ của độc giả gần xa.
Nói chung có thể tự hào về người yêu để mang ra khoe là 1 cái sướng, mình kể thêm về Mít cho các bác GATO tí. Phòng ngủ của Mít đơn giản lắm nhưng đến 1 lần là ấn tượng luôn.
Sàn ốp gỗ, không có giường, giữa phòng để 1 cái đệm dày hướng ra cửa sổ, có 1 giá sách đầy ự sách truyện đủ mọi thể loại luôn, 1 ngăn riêng để toàn sách tâm lý học,tâm lý hành vi, thuật dùng người … (mít học chuyên ngành quản lý nhân sự). Cạnh giá sách là 1 cái kệ kê bức tượng tạc Quan Vũ cưỡi ngựa, cầm long đao bằng gỗ. Phía tường bên kia bàn học để tivi, đầu đĩa, với bộ dàn kenwood cổ lỗ sĩ 5 thớt chỉ nghe đc CD với băng catse, loại băng đài mà giờ chắc chả ai thèm dùng ý, thêm 2 cái loa thùng công suất lớn treo trên giá sát trần nhà, kệ để đĩa CD thì nguyên 1 seri DVD Thúy Nga với mấy CD Morden Talking sắp xếp ngăn nắp (đi karaoke Mít hát “you can win if you want” hay phết). Thêm cái tủ quần áo phía cửa ra vào nữa là hết. Tất tần tật nội thất đều bằng gỗ lim hết, đơn giản nhưng rất có gu riêng. Chả khác gì phòng con trai, mà có khi còn “chuẩn men” hơn cả phòng ngủ của mình.
Vào phòng Mít cứ thấy hoài cổ kiểu gì ý. Yên tĩnh nhưng hơi lạnh lẽo. Con người của Mít cũng na ná như thế. Đơn giản nhưng thâm trầm (hồi đầu đến nhà Mít mình nghĩ thế, về sau thấy mình nhận xét quá chuẩn).
Quay về đoạn mình giả ngủ, đâm lao thì phải theo lao nhá.
Mắc đái dã man. Có bác nào đi nhậu về mà không đi toilet vài lần mới ngủ được thì inbox mình kinh nghiệm phát, chứ lúc đấy vừa mót vừa “thèm”, thốn vãi. Ngủ thế éo nào được.
Mình giả vờ lăn sang nằm đè lên người Mít, phều phào :
- Em ơi, dậy ăn nem này.
Mít cười, đẩy mình xuống. Bảo :
- Nỡm ạ, nằm đấy em đi lấy nước cho. Thấy gớm cái mùi, uống cho lắm vào, tết nhất toàn rượu đểu rồi mai lại giãy đành đạch kêu đau đầu ý.
- Gì đến nỗi đấy.
- Có nước nóng ý. Quần áo của anh em treo trong tủ.
Mình dậy đi tắm cho tỉnh người, thấy trên bàn học để điện thoại, tự nhiên nghĩ thế nào lại gọi vào để xem Mít lưu tên mình là gì. Thấy mỗi chữ “Anh” cộc lốc, không hoa mỹ, không cầu kỳ, nhưng thôi thế cũng là đủ rồi. Mít lục đục dưới bếp chả biết nấu cái gì. Mít phải cái tật cứ vào bếp là đủng đỉnh mâm mê vừa nấu vừa nghịch (cái kiểu như trẻ con hay xắt vụn hoặc gọt giũa những miếng rau củ bỏ đi ý) bủ lại là còn biết nấu đủ 1 mâm cơm để thắp hương, dù là gà mua thịt sẵn, nhưng con gái giờ mà được như thế chứng tỏ cũng được dạy dỗ cẩn thận rồi.
Mít bưng lên 1 ấm trà mạn với 1 khay ô mai sấu sào cay, mận sào cay, mơ xào gừng, chà là … Ăn cay thế mà sao không thấy ghen bao giờ. Ngồi trong phòng ấm áp, ăn ô mai, uống trà và xem Thúy Nga là một trong những thú vui tao nhã của Mít, sau nấu ăn, đọc sách, cờ tướng và … mỹ tửu. Giống y xì bố với ông nội mình
- Nay anh ở nhà tiếp khách cho bố hay sao mà uống nhiều thế ?
- Không, anh đi nhậu.
- Gái gú gì không ?
- Cũng có.
- “Giầy tất” gì không đấy ?
- Nói luyên thuyên, ngồi uống rượu xong anh về đây luôn. Em có xỏ giầy cho anh thì xỏ.
Mít hôn phớt lên má mình :
- Đợi em đi tắm …
Nghe tiếng nước chảy róc rách thôi mà còn tượng hình hơn cả JAV. Mít búi tóc cao, quấn cái khăn tắm đi ra, đẹp dịu dàng mà không chói lóa. Trên ngực phía ngay dưới xương đòn bên trái có xăm hình 1 “kỳ lân tống tử”. Số là từ hồi nhỏ nhà Mít toàn người làm kinh doanh nên tin vào phong thủy lắm, thành ra ông nhạc chuẩn sớ phê duyệt cho xăm hình lên người để chiêu tài, trừ ma. Mà cũng chính vì thế nên tính cách với sở thích của Mít cũng bị ảnh hưởng nhiều từ ông nhạc. Sau này có nhờ ông nhạc trông cháu thì chả có gì phải lo.
Mình không ác cảm gì về hình xăm đấy, thỉnh thoảng còn thấy nó đẹp nữa. Nhưng cũng vì thế mà Mít không bao giờ mặc áo dây, 3 lỗ hay áo mỏng đi ra ngoài.
Đọc thêm »
Thứ Tư, 29 tháng 8, 2012
[True story] Đừng đùa với gái hư (^^!) ( chap6->10 )
Tác giả:khoailepho
Chap 6
Mình đưa Trang về đến đầu ngõ nhưng bé cứ lừng khừng không chịu vào nhà. Mình cũng chẳng giục, lại châm thuốc hút thôi.
- Giờ anh đi tìm chị Diệp à ?
Diệp là tên thật của Mít.
- Chị gì, sinh năm 90. Kém cả tuổi em.
- Anh lúc nào cũng thế, toàn đánh trống lảng.
- Anh không thích trả lời.
- Em có gì không tốt ?
- Em tốt, anh mới là người không tốt.
Mình thở dài thườn thượt, không muốn tiếp tục nói chuyện kiểu này tí nào . Bé ngả người áp má vào ngực mình.
- Em yêu anh.
Mình vứt điếu thuốc, ôm bé bằng cả 2 tay. Cũng cảm thấy đôi chút có lỗi nên chỉ ậm ừ.
- Anh có yêu em không ?
Bé ngước mắt nhìn mình. Mình lại thở dài, châm điếu thuốc khác.
- Anh đối với em như thế nào chẳng nhẽ em còn phải hỏi nữa?
- Nhưng nếu phải chọn em với Diệp, anh chọn ai ?
- Em bảo em không bỏ anh, đúng không ?
- Uhm, em sẽ bám anh đến cùng.
- Ừ, em không bỏ anh, thế thì anh chọn Diệp, có cả 2 còn gì nữa!
- Nếu như em quen anh trước, có khi nào …
Mình ngắt lời bé, muốn ngắt luôn cả cuộc nói chuyện này.
- Nếu mà làm gì. Em đừng nghĩ nhiều, đâu khắc có đó. Khuya rồi đấy, em về nhà đi.
Bé thở dài, biết là không nên nói tiếp nữa.
- Anh về trc đi, em tiễn anh.
- Thôi, em vào đi, anh hút nốt điếu thuốc rồi về.
Mình cứ nhìn điếu thuốc cháy trên tay mà chẳng buồn đưa lên miệng. Nhìn em khuất bóng trong ngõ mình mới quay xe lên phố cổ… Ngoài đường vẫn lất mưa, người ta toàn đôi với đôi, thấy đằng sau mình trống trải lạnh lẽo lắm.
Mình nhớ lại một đêm mưa phùn mùa đông, mình và Mít đi chơi về. Cả 2 đứa cùng hết sạch tiền, xe còn chết máy nữa. Mình dắt, Mít đẩy, đến trú mưa ở nhà chờ xe bus, dép của Mít lồng vào dây giày của mình rồi treo vắt vẻo hết lên trên tay lái… Vừa ướt vừa lạnh nhưng trong lòng ấm áp lắm…
Lấy cái số bị chặn gọi cho Mít. Máy bận. Mình biết trước là thế nhưng vẫn gọi. Vì nhắn tin thì chẳng biết nhắn cái gì, lấy số khác gọi nhỡ Mít bắt máy thì nói cái gì cũng không ổn. Gọi trước bằng số của mình, Mít sẽ nhận được thông báo cuộc gọi bị chặn, rồi lấy số khác gọi. Mít sẽ nghi ngờ mà không bắt máy. Như thế mới có chuyện để nhắn tin.
Y như mình nghĩ, lấy sim rác gọi thì Mít không nghe. 1-2 phút sau thì Mít nhắn tin lại vào số rác.
“xl, ai vậy ?”
“là anh”
Lúc đấy mình mới đi đến đoạn Xã Đàn mà mãi đến lúc ra gần đến Bờ Hồ mới có tin nhắn của Mít.
“ML?! Là anh phải không?”
WTF ???
Mình trố mắt nhìn cái tin nhắn. Chưa đầy 10s sau. Lại tin nhắn của Mít.
“E xl. E viết tắt. Minh Long ?”
Tên mình là Minh Long các bác ạ, mình sinh năm mậu thìn, cái nick này không phải bậy bạ gì đâu, chỉ tại vì mình thích ăn khoai lệ phố thôi . Mít cố tình troll mình, viết là L được rồi lại còn ML.
“uh”
“Chuyện gì ?”
Lạnh nhạt vãi!!!
“Anh muốn gặp em”
Mình cứ vừa đi đường vừa nhắn tin. Nhắn xong cái tin đấy mình hồi hộp lắm, nhưng chỉ vài giây sau là tin nhắn về.
“Xéo!”
Đọc thêm »
Chap 6
Mình đưa Trang về đến đầu ngõ nhưng bé cứ lừng khừng không chịu vào nhà. Mình cũng chẳng giục, lại châm thuốc hút thôi.
- Giờ anh đi tìm chị Diệp à ?
Diệp là tên thật của Mít.
- Chị gì, sinh năm 90. Kém cả tuổi em.
- Anh lúc nào cũng thế, toàn đánh trống lảng.
- Anh không thích trả lời.
- Em có gì không tốt ?
- Em tốt, anh mới là người không tốt.
Mình thở dài thườn thượt, không muốn tiếp tục nói chuyện kiểu này tí nào . Bé ngả người áp má vào ngực mình.
- Em yêu anh.
Mình vứt điếu thuốc, ôm bé bằng cả 2 tay. Cũng cảm thấy đôi chút có lỗi nên chỉ ậm ừ.
- Anh có yêu em không ?
Bé ngước mắt nhìn mình. Mình lại thở dài, châm điếu thuốc khác.
- Anh đối với em như thế nào chẳng nhẽ em còn phải hỏi nữa?
- Nhưng nếu phải chọn em với Diệp, anh chọn ai ?
- Em bảo em không bỏ anh, đúng không ?
- Uhm, em sẽ bám anh đến cùng.
- Ừ, em không bỏ anh, thế thì anh chọn Diệp, có cả 2 còn gì nữa!
- Nếu như em quen anh trước, có khi nào …
Mình ngắt lời bé, muốn ngắt luôn cả cuộc nói chuyện này.
- Nếu mà làm gì. Em đừng nghĩ nhiều, đâu khắc có đó. Khuya rồi đấy, em về nhà đi.
Bé thở dài, biết là không nên nói tiếp nữa.
- Anh về trc đi, em tiễn anh.
- Thôi, em vào đi, anh hút nốt điếu thuốc rồi về.
Mình cứ nhìn điếu thuốc cháy trên tay mà chẳng buồn đưa lên miệng. Nhìn em khuất bóng trong ngõ mình mới quay xe lên phố cổ… Ngoài đường vẫn lất mưa, người ta toàn đôi với đôi, thấy đằng sau mình trống trải lạnh lẽo lắm.
Mình nhớ lại một đêm mưa phùn mùa đông, mình và Mít đi chơi về. Cả 2 đứa cùng hết sạch tiền, xe còn chết máy nữa. Mình dắt, Mít đẩy, đến trú mưa ở nhà chờ xe bus, dép của Mít lồng vào dây giày của mình rồi treo vắt vẻo hết lên trên tay lái… Vừa ướt vừa lạnh nhưng trong lòng ấm áp lắm…
Lấy cái số bị chặn gọi cho Mít. Máy bận. Mình biết trước là thế nhưng vẫn gọi. Vì nhắn tin thì chẳng biết nhắn cái gì, lấy số khác gọi nhỡ Mít bắt máy thì nói cái gì cũng không ổn. Gọi trước bằng số của mình, Mít sẽ nhận được thông báo cuộc gọi bị chặn, rồi lấy số khác gọi. Mít sẽ nghi ngờ mà không bắt máy. Như thế mới có chuyện để nhắn tin.
Y như mình nghĩ, lấy sim rác gọi thì Mít không nghe. 1-2 phút sau thì Mít nhắn tin lại vào số rác.
“xl, ai vậy ?”
“là anh”
Lúc đấy mình mới đi đến đoạn Xã Đàn mà mãi đến lúc ra gần đến Bờ Hồ mới có tin nhắn của Mít.
“ML?! Là anh phải không?”
WTF ???
Mình trố mắt nhìn cái tin nhắn. Chưa đầy 10s sau. Lại tin nhắn của Mít.
“E xl. E viết tắt. Minh Long ?”
Tên mình là Minh Long các bác ạ, mình sinh năm mậu thìn, cái nick này không phải bậy bạ gì đâu, chỉ tại vì mình thích ăn khoai lệ phố thôi . Mít cố tình troll mình, viết là L được rồi lại còn ML.
“uh”
“Chuyện gì ?”
Lạnh nhạt vãi!!!
“Anh muốn gặp em”
Mình cứ vừa đi đường vừa nhắn tin. Nhắn xong cái tin đấy mình hồi hộp lắm, nhưng chỉ vài giây sau là tin nhắn về.
“Xéo!”
Đọc thêm »
Chủ Nhật, 26 tháng 8, 2012
[f17 FEATURED] Nhật kí 1 tuần trong trại...(review thực tế)
Tác giả : quang-theman
Hôm nay mới tạm gọi là có thể tĩnh tâm lại sau mọi chuyện đã qua...Để có thể thuật lại cho anh em nghe về 1 tuần đen tối...tạm gọi là thế...Ngồi ở trại tạm giam Quận X...(Xin được phép ko nêu rõ vì e sợ liên lụy phiền phức)Qua đó hi vọng là sẽ mang tới cho anh em và mọi người 1 lời khuyên chân thành về cuộc sống….ko chém. Gió dù chỉ 1 câu và ko phải kể để khoe khoang chiến tích gì cả…đơn giản là mong muốn cho anh em 1 lời khuyên thôi…
Tối thứ 5,ngày 3.8 tiếng còi hụ của xe công an đỗ cái xịch trước sân…mẹ kiếp nói ra lúc đó hồn vía át lên mây nhưng mà cũng kịp nghĩ mấy thằng này rảnh thiệt…từ ngoài xa lộ hà nội mà bò vào tận tân bình bắt mình…Tội danh của em thì…thôi nói ra thì cũng xấu hổ với lại giờ em thật sự ăn năn rồi ko muốn nhắc nữa…(móa tâm sự thật lòng mà mấy thằng trẻ trâu ở trang 2 trang 3 hung hãn quá,nên thôi nói luôn tội...chả là đi công việc ngoài xa lộ Hn đang bực mình vì kí k đc hợp đồng,gặp 2 thằng học sinh lớp 12 nó chạy xe lạng lạng tông vào mình gãy bửng,điên tiết đập luôn 2 thằng,rồi tụi nó bỏ chạy mình vác cây gỗ gần đó đập lun cái xe của nó,1 thằng quay lại tay cầm cục gạch xanh chọi mình,mình né được vạng cái cây vào đầu nó,thấy máu me ra tùm lum mình leo xe chạy,ai dè dân nhớ được biển số)….
Tra tay vào còng số 8,bước vào xe,bố mẹ khóc ngất theo nhìn mà đau long,đúng là 1 phút nông nổi phải trả giá quá nặng….Trên đường đi,với 2 tay bị còng ra sau,bị 2 thằng c.a ngồi 2 bên mỗi thằng lụi 1 phát vào bụng,đau thốn….nhưng mà lúc đó chẳng nghĩ gì đau đớn,chỉ thấy lo cho tương lai của mình và thương cha mẹ…
Về tới công an Quận X lúc này mình được chuyển cho 1 anh trắng trẻo trẻ khỏe cao to và khá thơm….mk gặp ngoài đường là thằng này ass nở hoa với mình..lấy lời khai của mình trong khoảng 5 tiếng đồng hồ với tuyệt chiêu là hỏi 1 câu bợp tai 1 câu….(mà tụi nó bợp hay lắm nha an hem,ko để lại vết bầm đâu,mà nhức tai kinh khủng)…mấy anh xung quanh thì đi ra đi vô lên 1 chỏ lên 1 gối cứ thế tới khoảng 1h sáng thì tạm xong…mình bị còng 1 tay vào khung cửa sổ…nhìn ngoài trời mưa ko dứt mà long càng trĩu nặng…Hình ảnh người thân bạn bè người yêu cứ thế chầm chậm trôi…..
Đọc thêm »
Hôm nay mới tạm gọi là có thể tĩnh tâm lại sau mọi chuyện đã qua...Để có thể thuật lại cho anh em nghe về 1 tuần đen tối...tạm gọi là thế...Ngồi ở trại tạm giam Quận X...(Xin được phép ko nêu rõ vì e sợ liên lụy phiền phức)Qua đó hi vọng là sẽ mang tới cho anh em và mọi người 1 lời khuyên chân thành về cuộc sống….ko chém. Gió dù chỉ 1 câu và ko phải kể để khoe khoang chiến tích gì cả…đơn giản là mong muốn cho anh em 1 lời khuyên thôi…
Tối thứ 5,ngày 3.8 tiếng còi hụ của xe công an đỗ cái xịch trước sân…mẹ kiếp nói ra lúc đó hồn vía át lên mây nhưng mà cũng kịp nghĩ mấy thằng này rảnh thiệt…từ ngoài xa lộ hà nội mà bò vào tận tân bình bắt mình…Tội danh của em thì…thôi nói ra thì cũng xấu hổ với lại giờ em thật sự ăn năn rồi ko muốn nhắc nữa…(móa tâm sự thật lòng mà mấy thằng trẻ trâu ở trang 2 trang 3 hung hãn quá,nên thôi nói luôn tội...chả là đi công việc ngoài xa lộ Hn đang bực mình vì kí k đc hợp đồng,gặp 2 thằng học sinh lớp 12 nó chạy xe lạng lạng tông vào mình gãy bửng,điên tiết đập luôn 2 thằng,rồi tụi nó bỏ chạy mình vác cây gỗ gần đó đập lun cái xe của nó,1 thằng quay lại tay cầm cục gạch xanh chọi mình,mình né được vạng cái cây vào đầu nó,thấy máu me ra tùm lum mình leo xe chạy,ai dè dân nhớ được biển số)….
Tra tay vào còng số 8,bước vào xe,bố mẹ khóc ngất theo nhìn mà đau long,đúng là 1 phút nông nổi phải trả giá quá nặng….Trên đường đi,với 2 tay bị còng ra sau,bị 2 thằng c.a ngồi 2 bên mỗi thằng lụi 1 phát vào bụng,đau thốn….nhưng mà lúc đó chẳng nghĩ gì đau đớn,chỉ thấy lo cho tương lai của mình và thương cha mẹ…
Về tới công an Quận X lúc này mình được chuyển cho 1 anh trắng trẻo trẻ khỏe cao to và khá thơm….mk gặp ngoài đường là thằng này ass nở hoa với mình..lấy lời khai của mình trong khoảng 5 tiếng đồng hồ với tuyệt chiêu là hỏi 1 câu bợp tai 1 câu….(mà tụi nó bợp hay lắm nha an hem,ko để lại vết bầm đâu,mà nhức tai kinh khủng)…mấy anh xung quanh thì đi ra đi vô lên 1 chỏ lên 1 gối cứ thế tới khoảng 1h sáng thì tạm xong…mình bị còng 1 tay vào khung cửa sổ…nhìn ngoài trời mưa ko dứt mà long càng trĩu nặng…Hình ảnh người thân bạn bè người yêu cứ thế chầm chậm trôi…..
Đọc thêm »
Thứ Bảy, 25 tháng 8, 2012
Kể lại : quãng thời gian nằm khám.
Tác giả : alibabon
Chuyện này cách đây cũng khá lâu rồi. Cái thời mình còn đi học. H ngồi rỗi nên viết ra cho các thím đọc chơi
Xin kể qua với các thím là em bị tóm vì tội gây thương tích cho người khác và phá hoại tài sản riêng ( đập vỡ 2 cái laptop, 1 cái điện thoại, phang vỡ đầu 1 thằng là con cục trưởng)
Bị bắt cùng với em còn có 2 thằng bạn.
Đọc thêm »
Chuyện này cách đây cũng khá lâu rồi. Cái thời mình còn đi học. H ngồi rỗi nên viết ra cho các thím đọc chơi
Xin kể qua với các thím là em bị tóm vì tội gây thương tích cho người khác và phá hoại tài sản riêng ( đập vỡ 2 cái laptop, 1 cái điện thoại, phang vỡ đầu 1 thằng là con cục trưởng)
Bị bắt cùng với em còn có 2 thằng bạn.
Đọc thêm »
Thứ Hai, 20 tháng 8, 2012
[Truyện kì dị] Thu đã về trên đất Hải Phòng
Tác giả : hoami_dat
Trước khi vào truyện, em xin nói 1 vài điều:
Info của các nhân vật trong truyện (tên, tuổi, thời gian và nơi diễn ra sự việc,…) đều đã được thay đổi, phòng khi các thím đọc xong mà thấy chưa thông rồi ném đá các nhân vật là bày trò mê tín, vớ vẩn.
Đọc thêm »
Trước khi vào truyện, em xin nói 1 vài điều:
Info của các nhân vật trong truyện (tên, tuổi, thời gian và nơi diễn ra sự việc,…) đều đã được thay đổi, phòng khi các thím đọc xong mà thấy chưa thông rồi ném đá các nhân vật là bày trò mê tín, vớ vẩn.
Đọc thêm »
[True story] Đừng đùa với gái hư (^^!) ( chap1->5 )
Tác giả:khoailepho
Câu truyện này là 1 phần quá khứ của mình, không dám chắc là nhớ chuẩn đến từng chi tiết, nhưng vẫn muốn kể, như một lời tâm sự dài lê thê về một mối tình đẹp. Người con gái trong truyện là có thật nên dù được sự đồng ý của cô ấy, mình vẫn quyết định post bài bằng clone.
Đọc thêm »
Câu truyện này là 1 phần quá khứ của mình, không dám chắc là nhớ chuẩn đến từng chi tiết, nhưng vẫn muốn kể, như một lời tâm sự dài lê thê về một mối tình đẹp. Người con gái trong truyện là có thật nên dù được sự đồng ý của cô ấy, mình vẫn quyết định post bài bằng clone.
Đọc thêm »
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)